Cười một tí để xả Stress

Trong lúc xem trại nuôi bò Ba Vì cùng với chồng khi hai người đi du lịch, cô vợ hỏi người chủ trang trại xem mỗi ngày ông ta cho bò đực “thực hiện nghĩa vụ” của nó bao nhiêu lần.

  • Khoảng bốn đến năm lần - Người chủ trang trại trả lời.
    Quay sang ông chồng, cô vợ nói:
  • Anh thấy chưa, bốn hoặc năm lần mỗi ngày kia đấy.
    Biết câu nói của mình đã góp phần làm cho người chồng có thể phải “vất vả” thêm, ông chủ trang trại vội tiếp lời:
  • Tất nhiên không bao giờ nó làm việc đó với cùng một con bò cái hai lần trở lên trong một ngày.
  • !!! (Thua).

**“Tóc vàng” và… “chiêu độc”!!! **
Một cô gái tóc vàng xinh đẹp lái xe đi về miền Tây hoang dã. Xe của cô ta hết xăng và có một anh chàng da đỏ phi ngựa đến, cho cô ta đi nhờ tới trạm xăng.

Dọc đường cứ vài phút chàng da đỏ lại hú lên những tiếng kêu hoang dại.
Cuối cùng anh ta đưa cô gái đến nơi xong và ra đi với những tiếng “Yiiieee-yiiieee- yiiiee!” vang lừng.

  • Chúa ơi! - người bán xăng ở trạm nói - Cô đã làm gì với anh chàng da đỏ để cho anh ta la hét ầm lên như vậy?
  • Chả có gì cả - Tóc vàng nói - Tôi chỉ ngồi sau anh ta, vòng tay quanh anh ấy và nắm lấy cái mấu ở đầu yên ngựa phía trước.
  • Quý cô thân mến - anh chàng bán xăng nói - Những người da đỏ không dùng yên ngựa thì lấy đâu ra mấu?
  • !!!:eek: :smiley: :smiley: :smiley:

Trong 1 trường trung học ở Mỹ,1 giáo viên dạy văn nói chuyện với 1 giáo viên khác:"tui ko thể chịu nỗi sao lại có đứa học trò như thế này. Chuyện là tui có ra 1 bài làm là hãy kể 1 câu chuyện ngắn bằng tiếng anh,rồi nó kể về 1 câu chuyện về hoàng tử và công chúa. Giáo viên kia thắc mắc:“vậy có gì ko ổn?” "ko ổn là bài làm nó như thế này: hoàng tử và công chúa gặp nhau tại lâu đài hoàng tử hỏi:“can u speak vietnamese?” công chúa trả lời:“sure” thế là cả bài văn nó toàn viết bằng tiếng việt hết ;D.SV vn khôn thế đấy ;D
Tiếp theo :smiley:
Một chàng trai tỏ tình với một cô gái, anh ta nói : _ Em có bít rằng anh… anh …yêu …yêu…em em không? _ Cô gái: + Vậy thì anh đi mà nói với nó!!! _Chàng trai luống cuống : + Không… ko phải, y’ anh muốn nói là… anh anh …yêu … em… _Cô gái: + Vậy thì để anh ta nói với em… _Chàng trai : + Không, không phải… anh muốn nói là…anh … yêu … em … em… _Cô gái: + Vậy thì anh đi mà nói với nó … _ Chàng trai bực bội với giọng khó chịu… + Trời ơi! là trời, không phải thế…anh muốn nói rằng … anh anh…yêu… em em… _ cÔ gái cáu gắt : + Vậy thì để anh ta đi nói với nó … nói lắp đây muh
Tiếp nữa nè
Chồng đưa vợ đến bệnh viện sinh. Bác sĩ gợi ý sử dụng máy chuyển cơn đau của vợ sang chồng. Cả hai đồng ý. Khi vợ sinh, bác sĩ nhấn nút chuyển cơn đau 10 % và cho biết bắt đầu với tỉ lệ này là vì chồng chưa từng trải cơn đau đẻ. Lúc vợ chuyển dạ, chồng vẫn không đau. Anh yêu cầu bác sĩ quay nút 20 % để giảm đau cho vợ. Bác sĩ kinh ngạc thấy anh chịu đau bình thản, lại văn nút 50 %. Chồng vẫn tỉnh bơ. Nút quay đến 100 %… Vợ sinh đứa bé kháu khỉnh mà chẳng hề đau đớn. Họ tỏ ý thán phục công nghệ mới. Mọi việc tốt đẹp đến khi họ về nhà và nghe tin ông hàng xóm vừa mới chết vì 1 cơn đau…
Lại nữa :smiley:
Giờ giải lao tại hội thảo ngôn ngữ quốc tế, các giáo sư nói chuyện với nhau về hiện tượng đồng âm. Người đến từ nước Anh nói:- I can can a can (Tôi có thể làm một cái hộp).Giáo sư tiếng Pháp nói:- La souris sourit sous le riz (Con chuột cười dưới gạo).Ví dụ của vị giáo sư Trung Quốc là:- Đồng tử du đồng, đồng tử lạc (Cậu bé dạo chơi trên đồng bị trái ngô rụng phải).Đến lượt mình nhà ngôn ngữ học Việt Nam xổ ra một tràng:- Bữa qua, qua nói qua qua mà qua hổng qua. Hôm nay, qua hổng nói qua mà qua lại qua. !!!

Cô giáo mới nhận lớp, làm quen với học sinh
Cậu mặc cái quần rộng thùng thình nhiều túi kia tên là gì?
HS: Dạ em là Duc Hao ạ!
Còn cô mặc áo 2 dây kia tên gì?
HS: Dạ thưa cô em tên là Hà ạ!

Còn cái cậu da ngăm ngăm đen kia tên gì?
HS: dạ…dạ…dạ…!
Cô: Tên gì? Tôi hỏi sao em cứ dạ?
HS: Dạ thưa…dạ…
Cô: Cậu mà ko trả lời là tôi cho ra khỏi lớp đó:mad:
HS: Dạ…Tên em xấu lắm., em ko nói đâu…:o
Cô: Xấu cũng là tên, tôi hỏi em cứ nói ko việc gì phải sợ:p
HS: Dạ…Tên em là cái mà Cô vẫn cầm hàng ngày ấy
Cô: ( Phản ứng tức thì) …“T…R…I…M” . à?
HS: Dạ! Ko phải cái đó ạ. Tên em là Phấn cơ:rolleyes:

Cô giáo mặt đỏ tía tai: Sao tên đó mà xấu:mad:
HS: Dạ …Vì em đen đủi xấu xí nên khi sinh ra, cha mẹ muốn em trắng trẻo hơn nên đặt tên em là Phấn ạ.
Cô…!

Ấn tượng nhất câu chuyện đã đọc:
Có hai chàng đi nghỉ mát hè cùng cơ quan ( nghe nói FPT Soft ) chàng A đi dọc bãi biển, các chị các em các cháu gái cứ ngước lên nhìn ngưỡng mộ, còn chàng B thì chả ai để ý sự có mặt…Cay cú lắm chàng B về hỏi kinh nghiệm chàng A, chàng A rút ngay trong quần củ khoai lang TO, chàng B đã hiểu cũng làm củ khoai lang TO vô quần đi dạo, nhưng đi tới đâu các bà các cô các cháu bịt mũi chạy dạt hết…chàng tức tối về hỏi chàng A…Hóa ra học chưa hết chàng B hấp tấp quá…chẳng qua là chàng A để đằng trước còn chàng B để đằng sau :smiley:

Vào một đêm trăng thanh gió mát, một đôi vợ chồng trẻ ngồi thủ thỉ về chuyện ấy.
Anh chồng trêu vợ: " Em chưa biết đó, ở Mỹ mỗi lần nam nữ quan hệ với chàng trai bao giờ cũng được cô gái boa USD 20. " Anh mà có tiền , anh sẽ bay ngay sang Mỹ "
Cô gái liền đáp ngay:" Nếu mà được như vậy thì em cũng phải sang Mỹ sống "
Anh chồng lấy làm ngạc nhiên: " Thế em sang bên đó làm gì"
Em sang đó để chứng kiến : " Anh sống thế nào với USD40 trong vòng một tháng?!?"

Ba anh chàng ngồi trước một phòng giải phẫu tư nhân nói chuyện với nhau:
- Của cậu thế nào mà phải đến đây ?
- Của tớ nhỏ quá, định thay cái khác. Còn cậu ?
- Của tớ dài quá, những 30 phân. Đến phải cắt bớt đi thôi !
Sau đó anh ta quay sang anh thứ ba nãy giờ vẫn im lặng:
- Còn của cậu thế nào ?
- Của em 10 phân … Anh ta mếu máo.
Hai anh kia ngạc nhiên :
- 10 phân thì bình thường, cần quái gì phải đến đây ?
Anh chàng oà lên khóc nức nở:
- Nhưng mà của em là 10 phân bề ngang !

Cảm ơn bác, đọc xong hiểu ra cười vỡ bụng! có ai có truyện giống thế không?

Chuyện rặt nặng đọc mệt :smiley:

Giờ học đạo đức thứ nhất , cô giáo dạy học sinh:

  • Các em ra đường, phải chịu khó làm nhiều việc tốt, em nào làm được việc tốt gì, hãy cho cô biết để cô tuyên dương trước toàn trường…

Giờ đạo đức thứ hai, cô giáo:

  • Hôm nay có em nào làm được việc tốt không vậy?

  • Thưa cô em ạ, Trang giơ tay và trả lời

  • Tốt, thế em làm được việc gì hả Trang?

  • Thưa cô, em dắt một bà lão qua đường ạ.

  • Quá tốt, các em hãy nêu gương bạn Trang nhé!

Giờ đạo đức thứ ba, cô giáo lại hỏi:

  • Hôm nay, có em nào làm việc gì tốt không?

Cả lớp giơ tay. Cô giáo:

  • Tốt, rất tốt, các em làm được việc gì nào?

  • Thưa cô, chúng em dắt tay một bà lão qua đường ạ…

  • Rất tốt, các em cứ thế phát huy nhé… Ơ, nhưng sao có một bà lão mà phải cả lớp đưa sang đường???

  • Dạ thưa cô, vì bà ấy không chịu sang đường ạ

3 Cô đi dạo trên bãi biển. Bất ngờ họ bắt gặp một người đàn ông đang phơi nắng, tất nhiên là khỏa thân và chỉ che mặt bằng 1 tờ báo. Tò mò, 3 người bước lại “xem” cho kĩ.
X buột miệng
-Không phải chồng em
Y cũng ngắm một lúc rồi lắc đầu:
-Đúng, không phải chồng chị
Z ra chiều đăm chiêu rồi kết luận:
-Cũng không phải trai làng này…

Hai ông bà nọ có ba cô con gái . Chip - Núi và Phê . . Những cô gái mới ngây thơ, trong trắng làm sao . . . Hai ông bà chẳng bao giờ muốn xa họ, luôn tìm cách chở che, đùm bọc. Vì thế . . . dù đã hơn 20 tuổi các cô vẫn còn trong trắng, ngây thơ. Nhưng rồi thời gian trôi qua, ba cô cũng lấy chồng . . .

Hai ông bà rất lo lắng̣ không biết con gái mình sẽ thế nào vào đêm động pḥòng đầu tiên. Vì thế khi các cô con gái đi hưởng tuần trăng mật, hai ông bà dặn ḍò : “Bố mẹ muốn biết chuyện gì xảy ra với con vào đêm đầu tiên, và liệu các con có thấy hài ḷòng không. Hăy viết thư về cho bố mẹ, nhưng đừng cho chồng con biết chuyện này. Hăy viết một chữ mật mã nào đó và gửi về cho bố mẹ tả về kinh nghiệm của con . . .”

Thế là cô Chip đi tuần trăng mật . . . Cô gửi lá thư về chỉ với hai chữ “STAR CRUISE”. Hai ông bà mở tờ báo quảng cáo ra và thấy trong đó có quảng cáo về con tàu du lịch Star Cruise với khẩu hiệu : To, Lớn, Mạnh Mẽ, Tốc Độ và Thân Ái. Hai ông bà hài ḷòng lắm . . .

Đến lá thư của Núi. . .Hai ông bà mở ra và thấy trong đó có vỏ của Nescafe. Nhìn vào tờ báo quảng cáo, hai ông bà thở phào hạnh phúc . . Trong đó có ghi : “NESCAFE : tận hưởng đến từng giọt cuối cùng …”

Đến lượt thư của Phê, hai người nhận được dòng chữ “Hăng hàng không CATHAY PACIFIC”. Bà mẹ mở tờ báo ra xem và lăn đùng ra ngất xỉu. Ông bố vội chạy tới xem và choáng váng. Khẩu hiệu của hăng hàng không Cathay Pacific là “Bảy ngày một tuần - ba lần một ngày - Không nghỉ”

Còn tớ đánh giá là:

Còn may chán không phải là HANOI TRANSERCO (Công ty xe buýt HN)
Trung bình mỗi tuyến 5 phút một lần và có tất cả khoảng 65 tuyến chạy liên tục trong ngày cả thứ 7 chủ nhật và các ngày lễ tết

"Em đến bên anh nhẹ nhàng trong một buổi tối êm dịu như đêm qua, và những gì xảy ra trên giường của anh còn đọng lại trong anh những cảm giác khó tả. Em chợt đến từ một nơi hư vô nào đó, không hề e ngại, không hề báo trước.

Em nằm trên người anh, em làm tan biến cảm giác băng giá trong anh. Em cắn anh, không hề tội lỗi, em làm cho anh phát điên. Cuối cùng anh chìm vào trong giấc ngủ.

Sáng nay, khi anh tỉnh dậy thì em đã đi rồi. Anh tìm em nhưng không thấy dấu vết chỉ có những bức tường chứng kiến chuyện đôi ta đêm hôm qua. Cơ thể anh vẫn còn in dấu vết của em. Đêm nay, anh sẽ thức chờ em. Ngay khi em đến anh sẽ vồ lấy em, anh sẽ không để em ra. Anh sẽ giữ chặt em trong lòng bàn tay anh để em mãi mãi không biến mất. Anh sẽ giết chết em - (như) những con muỗi đáng ghét nhất trần đời."

(Đây là Nhật ký của 1 mem trên HHVN lướt mạng,được các nàng Muỗi viếng thăm nhiều quá nên tức cảnh sinh tình.:D)

truyện của anh Luân đỉnh nhất, em cười lộn ruột ra :smiley: :smiley: :smiley:

truyện bác ta luan đọc hoài mà khổng hiểu chi hêt, chắc do mình mới bế trentreen núi xuống nên không hiểu nhỉ, ai hiểu cắt nghĩa cho em với nào

Tại hội nghị về kiến trúc thế giới do LHQ tổ chức ở Thụy Sĩ, sau 8 tiếng đồng hồ đem các khiếm khuyết của các công trình lớn mang ra thảo luận và phê bình (hăng hái nhất về mặt phê bình được trao cho đoàn đại biểu VN) vào lúc bế mạc, một kiến trúc sư người Pháp đã có một câu nói rất đúng và cũng rất hay:

  • Tôi đã đi nhiều nơi trên trế giới, và may mắn được chiêm ngưỡng các kỳ quan, nhưng theo tôi, cơ thể người đàn bà mới là một công trình kiến trúc đẹp nhất , toàn mĩ nhất mà tạo hóa đă ban cho loài người chúng ta.
    Tất cả các đại biểu có mặt trong đại hội vỗ tay tán thưởng ầm ầm, nhưng ở một góc nọ, chuyên gia Việt Nam vẫn ngồi lặng thinh. Đợi cho tiếng vỗ tay dứt hẳn, ông ta mới đứng lên dõng dạc:
  • Ai bảo với ông đó là công trình toàn mĩ, là không có khiếm khuyết? Theo tôi vẫn có một sai sót, phải nói là khá lớn, khu giải trí đặt quá gần khu vệ sinh


Bệnh nghề nghiệp

Một cô gái đi thi hoa hậu, đến phần thi vấn đáp, ban giám khảo nhìn vào hồ sơ thì thấy ghi “Bốn đời chồng nhưng vẫn còn gin” thì đặt câu hỏi
Tại sao cô 4 đời chồng rồi mà vẫn còn gin?
Cô gái trả lời :
Lấy anh chàng đầu là một anh chàng là Công An giao thông nên cứ “GIỮ NGUYÊN HIỆN TRƯỜNG”, do vậy không làm ăn chi hết ==> ly dị!
Người chồng thứ hai là một nhà hùng biện nên “NÓI THÌ HAY CHỨ KHÔNG BIẾT LÀM” ==> ly dị!
Người chồng thứ ba công tác tại viện bảo tàng nên “KHÔNG SỜ VÀO HIỆN VẬT” ==> ly dị!
Người chồng thứ tư công tác tại phòng kế hoạch nên chỉ “VẠCH RA RỒI ĐỂ ĐÓ CHỨ KHÔNG LÀM TIẾP” ==> ly dị luôn!
Ban giám khảo hỏi tiếp:
Nếu đoạt được vương miệng cô sẽ lấy chồng làm nghề nào?
Em sẽ lấy anh đạp xích lô
Tại sao lại là đạp xích lô
Tại đạp xích lô rất thực tế “LEO LÊN LÀ ĐẠP LIỀN…”!!!


“Bữa tối” và Bữa sáng "

Trên xe buýt đông người, cô sinh viên phải giữ khư khư quả chuối ở túi quần sau, sợ mọi người chen lấn sẽ làm bẹp mất bữa sáng của mình. Sắp tới bến thứ ba, anh chàng đứng sau hỏi cô:

  • Xin lỗi, em xuống bến nào?

Cô gái không muốn làm quen, đáp sẵng giọng:

  • Còn lâu!

  • Xin lỗi, nếu vậy em cho tôi xin… Anh ta khẽ chạm vào tay cô, bên cầm quả chuối.

  • Ô hay, quả chuối này là bữa sáng của tôi đó, cho anh làm sao được.

  • Vâng, bữa sáng của cô vẫn còn trong túi, nhưng cô đang cầm “bữa tối” của bà xã tôi.

Về hưu

Một buổi trưa nhàn hạ , Con Người nằm lắc lư trên võng và thiu thiu ngủ. Trong khi mơ màng, bất chợt Con Người nghe thấy các bộ phận trong cơ thể trò chuyện với nhau.
Não lên tiếng : Chắc tôi phải xin về hưu quá, từ lúc Con Người xin ra tới giờ, tôi phải luôn hoạt động không ngừng. Giờ cũng đã đến lúc nghỉ ngơi rồi.

Các bộ phận khác nhau nhau phản đối, vì cho là nếu Não mà về hưu thì chẳng còn ai làm đầu tàu điều khiển các bộ phận khác.

Tim bèn lên tiếng : vậy bác Não không về hưu đựoc thì em xin các bác cho em về hưu vậy. Ngay từ khi Con Người còn chưa chui ra khỏi bụng mẹ, là em đã phải đập liên hồi rồi. Giờ em cũng mệt nên các bác cho em về hưu nghỉ ngơi nhé.

Các bộ phận khác cũng phản đối, vì nếu Tim mà về hưu thì chẳng còn ai đem lại máu để nuôi sống họ nữa.

Rồi lần lượt đến Gan, Phổi, Thận,… cũng đều có thâm nei6n công tác, cũng muốn về hưu. Nhưng tất cả đều nhận lấy sự phản đối từ các thành viên còn lại.

Bất chợt, từ phía dưới có tiếng vọng lên : tôi mới là đáng về hưu này, tôi chuyên làm việc trong môi trường ẩm ướt và độc hại. tôi giờ cũng già rồi, e rằng vài năm nữa tôi chẳng còn làm gì được.

Não hỏi to : Bác nào lên tiếng đấy , làm ơn ngóc lên cho tôi xem mặt cái nào.

có tiếng trả lời bên dưới : Mẹ kiếp, ông mà còn ngóc lên nổi thì việc gì ông phải xin về hưu cơ chứ

Vova đây:
Trong giờ học, thầy giáo đang cáu, nói:

  • Ai tự nhận thấy mình là kẻ ngu ngốc, hãy đứng lên!
    Cả lớp ngồi yên. Sau cùng, Vova đứng dậy.
  • Vova, em tự nhận mình là kẻ ngu ngốc?
  • Không ạ! Nhưng để thầy đứng một mình như vậy thì…!

Giờ học môn lao động, thầy giáo đang giảng cho cả lớp nghe về kỹ thuật an toàn trong lao động. Thầy cho ví dụ:

  • Có một cậu bé và một cô bé cùng đi trên đường. Bỗng một viên gạch rơi xuống đầu cậu bé, cậu lăn ra chết liền. Cô bé đội mũ bảo hiểm cũng bị viên gạch cũng rơi vào đầu. Nhưng cô bé chỉ mỉm cười và đi tiếp.
    Giọng của Vova:
    -Vâng, em bết cô gái đó. Cô ấy đến giờ vẫn đội mũ bảo hiểm và vừa đi vừa cười.

Trong lớp mẫu giáo, cô giáo hỏi:

  • Đố các em, cái gì nhỏ nhất?
    Masha trả lời:
  • Thưa cô, móng tay út nhỏ nhất.
  • Đúng rồi.
    Oleg giơ tay:
  • Con kiến nhỏ nhất ạ!
  • Đúng hơn nữa.
    Tanyia hăm hở:
  • Thưa cô, vi trùng là nhỏ nhất.
  • Câu này là đúng nhất! - Cô khen và thường cho Tanyia
    Bất chợt Vova đứng bật dậy:
  • Thưa cô, “chim” con vi trùng mới là nhỏ nhất ạ!

Vova và Petia đi thi môn Lịch sử. Petia vào trước và được điểm Năm - xuất sắc. Vova hỏi Petia:

  • Thầy hỏi những gì hả cậu?
  • Chỉ có ba câu thôi! Câu 1:“Trình bày về Cách mạng Nga!” . Tớ trả lời:" Xảy ra lần đầu năm 1905b nhưng do thế lực phản động mạnh quá nên không thành công. Phải đến năm 1917 mới thành công".
  • Rồi sao?
  • Câu 2:“Ai lãnh đạo Cách mạng?”. Tớ trả lời:“Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin và Plekhanov”.
  • Câu 3 thì sao?
  • “Anh có nghĩ điều kiện năm 1905 là chín muồi cho Cách mạng chưa?”. Tớ trả lời:“Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng như thế. Nhưng riêng em thì cho là chưa đủ”.
    Vova đắc chí bước vào phòng thi. Thầy hỏi:
  • Chào em! Em sinh năm nào?
  • Xảy ra lần đầu năm 1905 nhưng do thế lực phản động mạnh quá nên không thành công. Phải đến năm 1917 mới thành công.
    Thầy quá đỗi ngạc nhiên, hỏi tiếp:
  • Cha mẹ anh là ai?
  • Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin và Plekhanov.
    Thầy giáo đập bàn quát:
  • Đồ ngu!
  • Dạ, nhiều nhà nghiên cứu cho rằng nhưng riêng em thì cho là chưa đủ.

Buổi đầu tiên Vova vào lớp 1, để gây hứng thú cho các bé, cô giáo đố vui:

  • Đố các bé, cái gì trong nhà bằng gỗ, có bốn chân?
    Bé Vova nhanh nhảu:
  • Thưa cô, cái ghế ạ!
    Cô gật gù:
  • Cái em nghĩ cũng được đấy!. Nhưng câu trả lời của cô là cái bàn cơ. Thế con gì trông nhà có đuôi, có bốn chân mà các em hay vuốt ve?
    Lại là Vova nhanh nhảu:
  • Thưa cô, con mèo ạ!
  • Ừ, cũng được đấy! Em giỏi lắm! - cô khen - Nhưng câu trả lời của cô là con chó cơ!
    Bé Vova xin phép cô ra câu đố. Cô đồng ý. Bé liền hỏi:
  • Đố cô, cái gì mà đàn ông hay giấu trong quần, lâu lâu lấy ra sử dụng, dài dài, tròn tròn, đầu đỏ đỏ…
    Chưa nói hết thì cô nổi giận cắt ngang:
  • Vova, tại sao em dám ăn nói bậy bạ như vậy?
    Bé Vova nước mắt lưng tròng, thút thít:
  • Cái mà cô nghĩ cũng được đấy! Nhưng câu trả lời của em là những que diêm cơ!

Cô giáo phê bình Vova:

  • Em lười học chỉ tổ làm khổ bố mẹ thôi!
  • Không ạ! Bố em lại nói chính cô mới làm bố em suy nghĩ nhiều, thậm chí nhiều đêm còn mất ngủ nữa.
  • Em không đùa đấy chứ? - Cô giáo thoáng đỏ mặt hỏi
  • Thật đấy ạ! Vì cô cho bài tập về nhà nhiều quá, bố em làm không xuể.
    (Sưu tầm)

Thêm tí:

Ban giám khảo của cuộc thi Phụ nữ thế kỷ 21 có một câu hỏi dành cho thí sinh:
“Theo em, người đàn ông của thế kỷ 21 phải là người như thế nào?”
Thí sinh - ca sĩ Mai Khôi xinh đẹp bèn thỏ thẻ hỏi:
“Thưa giám khảo, em có được phép nói đùa không ạ?”
Giám khảo hào hứng:
“Em cứ nói đùa thoải mái!”
Thí sinh bẽn lẽn trả lời:
“Dạ! Theo em, người đàn ông của thế kỷ 21 là phải có chỗ đứng và… cứng chỗ đó!”

Nữa:
Cô bé quàng khăn đỏ đang đi trên đường thì cô bé gặp con sói đang núp cô bé la lên: “a,sói mày định ăn thịt ta phải ko” con sói giật mình bỏ chay. Cô bé đi ngang qua đường thì lại bắt gặp con sói đang núp sau tảng đá cô bé la lên: “a, sói mày núp ăn thịt ta đấy à” con sói 1 lần nữa bỏ chạy.Cô bé lại trở vào rừng cũng bắt gặp con sói đang núp sau cái cây cô bé la: “a sói mày vẫn định ăn thịt ta đấy à”, con sói chịu ko nổi nữa la lên “mày có để yên cho tao ị ko hả!!”


Truyện cụa bạc Tạ Luận lạ dệ hiệu nhật, thệ mạ cụng khộng hiệu. hị hị.

:smiley: anh hiểu thì giải thích giúp đi!

Hiểu là gì? Là sự hiểu biết về 1 cái gì đó mà ta cần phải hiểu trên đời. Đôi khi cái hiểu này bổ sung cho cái hiểu kia để rồi cái hiểu kia để giái thích cái hiểu nọ. Tùy từng loại cái mà ta có thể hiểu khác nhau. Vấn đề hiểu cũng thế, nó cần ta phải hiểu cái hiểu của nó để rồi ta nhận thấy sự hiểu của mình. Tóm lại hiểu là cái mà ta cần phải hiểu

:rolleyes: …uýt…anh ơi, Hiểu là truyện mới à?