Trai nghèo là trai bất tài !

**Đàn ông mà không đi xe xịn, không mời được bạn gái vào nhà hàng sang trọng ít nhất một lần trong đời, không có tiền mà lo xông xênh cho vợ con thì đừng nói với mình rằng đó là đàn ông đích thực!

**8-3, các nàng xinh xinh ở công ty xúng xính khoe nhau quà các chàng đã tặng. Nhiều anh ở văn phòng cứ liếc xéo liếc nghiêng, thỉnh thoảng trề môi khinh bỉ “thằng tình địch đó nó chỉ có tiền chứ đầu rỗng tuếch”! Còn mấy chị “hội người cao tuổi”, cứ chép môi “quà tặng vật chất thì chưa chắc đã hay. Đã có tấm lòng thì cái e-card không cũng cảm động lắm rồi”.

Mình thấy thương thương các lão ấy cứ AQ, vì thật tâm mình tin chẳng có anh nào giàu mà đầu óc rỗng tuếch cả. Thực chất các anh nhiều tiền là do họ luôn nhạy cảm thị trường, biết nắm bắt cơ hội nhanh, quan hệ rộng rãi và tất cả các kiến thức có trong đầu được chuyển hóa hết thành tiền.

Trong khi những anh thạc sỹ, tiến sỹ có khi cả xấp bằng, nhưng chẳng có cái gì chuyển được thành thứ nhìn được, tiêu được!

Còn các chị, có thật các chị nghĩ vậy không? Nếu vẫn còn xuân xanh, xinh đẹp và thông minh, lại học cao biết rộng, các chị có chắc là mình không “rung rinh” với các món quà đắt tiền, với cách chiều chuộng cực kỳ phóng khoáng của một chàng nhà giàu nào đó trong mớ đang theo đuổi, mà chỉ chăm chăm tìm tấm lòng trong những lời tặng trên thiệp hay không?

Nếu có người thật lòng chỉ chọn “tấm lòng” như thế thật thì có lẽ nó chỉ tồn tại ở mấy chị 7x đời cuối mơ mộng và quá lứa mà thôi. Thử hỏi chọn mấy anh đấy làm chồng thì tã giấy hay sữa cho con sau này chắc cũng “ảo” được như ecard đấy nhỉ?

http://l.yimg.com/bt/api/res/1.2/fRfIWMLdHgH_4ncgOiFgvg–/YXBwaWQ9eW5ld3M7cT04NTt3PTYzMA–/http://l.yimg.com/os/401/2012/02/28/trai-ngheo-trai-bat-tai-jpg_090957.jpg

3 loại đàn ông bất tài

Theo mình quan sát, có ba loại đàn ông bất tài.

Loại thứ nhất, rõ ràng nhất là những chàng sau bao năm mà vẫn không có gì trong tay, chẳng có gì trong óc và cóc có gì trong túi. Chạy xe lọc cọc, quần áo xuềnh xoàng, lương tháng thường xuyên chỉ đủ xài đến hết ngày 25, cơm thì chỉ dám ghé chỗ quán bụi. Dạng này thì chị em mình nên tránh xa từ tám kiếp chẳng nên nói đến, dính vào các trai này dù có được cái “mẻ ngoài” kéo lại thì cũng chả để làm gì. Nghèo rớt mùng tơi là chuyện dĩ nhiên không còn gì bàn cãi.

Loại thứ hai là nhiều kiến thức trong đầu nhưng cũng chỉ để “chém gió” cho vui. Loại bất tài này đáng sợ nhất vì họ suốt ngày che giấu sự bất tài của mình và được vô số người bênh vực rằng chỉ vì họ “thiếu may mắn” mà thôi!

Loại thứ ba là những trai giàu “nhà có điều kiện”. Những cậu này được may mắn thừa kế gia tài do cha mẹ để lại, có sẵn cơ sở kinh doanh… nhưng không biết giữ và phát triển, chỉ ăn tiêu phá của, vung tiền qua cửa sổ cho gái bu quanh… Dạng này nói thực cũng chỉ là bất tài mà thôi, chẳng khá khẩm gì.

Chả có tiền nào bẩn!

Nhiều anh và cả chị viết blog thương bọn Lexus co chân lên ghế khi uống café trong quán sang, phỉ nhổ bọn nhà giàu là do tiền “bẩn”, chả có văn hóa, chỉ lươn lẹo và cơ hội, tận dụng quan hệ mà có tiền chứ tài cán gì.

Theo mình thì chỉ có 3 loại tiền, tiền xu, tiền cotton và polymer, và không có loại nào là bẩn cả. Mình thấy anh đi xe hơi nào cũng sạch sẽ, lịch sự, áo tuyệt nhiên không có mùi mồ hôi dầu. Mình cũng thấy họ mở cửa xe và nhường đường cho phụ nữ. Họ ăn uống cũng từ tốn, đặt cái ly xuống bàn cũng thấy đầy tinh tế và lãng mạn. Giày họ đi và cái bút họ ký long lanh hoa tuyết (*) cũng đều đẹp.

Họ lươn lẹo, kiếm tiền bằng chụp giựt, bằng quan hệ… bằng kiểu gì gì đi nữa cũng là nhờ sự khôn ngoan và sáng tạo cả thôi. Thử hỏi không khôn ngoan, khéo ứng xử thì làm sao có quan hệ mà “lợi dụng”?

Hơn nữa, đã là kẻ có tài thì bất kỳ ngành gì, nghề gì thì đều có thể tận dụng để trở thành chuyên gia, nhà tư vấn chuyên môn… kiểu gì cũng kiếm tiền tốt! Chẳng hạn như các bác đạo diễn đi làm giám khảo cho các gameshow truyền hình cũng catse cao ngất đó thôi!

Chẳng biết khi nào dân ta mới bỏ kiểu chụp mũ bảo dân giàu có thừa tiền thường là tiền bẩn. Theo mình muốn giàu, muốn có tiền thì người giàu cũng phải bỏ công ra như ai. Cũng cùng một công như người khác, mà họ kiếm được nhiều tiền hơn, là họ có tài hơn còn gì!!
[RIGHT]
Yahoo (Anh Thư)[/RIGHT]
(*) Giải thích: bút hiệu MontBlanc

Em thấy có lý ! Dù rằng em rất nghèo.

Hu hu, sao bác cứ súc vào chỗ phạm của em thế.

Em thì sáng mùng 1 lĩnh lương, đến tối là cháy túi, sao có thể kéo dài đến 25 được. Ngày ngày phải xin tiền cafe, thuốc hút. Em thật là bất tài. :frowning:

em thì xét thấy em không bất tài nhưng cũng chửa có 4 bánh nhưng nhà cũng chả có điều kiện để ăn chơi tự thân vận động cả thôi nhưng gặt nỗi thời kỳ kinh tế đi xuống giá cả leo thang mà hàng điện tử vi tính chả lãi là bao giá thì giảm thê thảm thì chả biết xoay kiểu gì nữa, dạo này buồn ghê lắm các bác ah, không biết làm gì để nhanh giầu được đây :frowning:

Rất hay. Mình cũng luôn quan niệm: “Nghèo cũng là cái tội!”

hì , nghe hơi cay đắng nhưng em nghĩ là đúng. Giờ có ai ko muốn giàu đâu, ông nào chả muốn có nhiều tiền. Thế thì ông nào kiếm đc ít tiền thì đàn bà nó bảo kém là phải rồi:D

Nói đến tiền thì đụng chạm nhiều đến maximum là 99% còn lại của xã hội, em này thể nào cũng bị nhiều hơn 1/2 số 99% kia ném cho tơi bời thôi. Nếu chỉ nói về việc kiếm tiền, kiếm làm sao càng nhiều tiền là giỏi thì em Anh Thư này nói đúng, và đó là quan điểm của người nghèo đúng toàn nghĩa (cả nghĩa đen, nghĩa bóng).

Chuyện thiếu tiền, em thấy nó như là cái nhiên liệu để vận động cuộc sống. Nếu ai cũng đủ tiền thì chả ai làm gì, chỉ sống như động vật: ăn, ngủ… Các cụ có cụ nào hay xem phim thì cũng biết có bộ phim mới gần đây In Time, Justin Timberlake đóng vai chính, cũng nói một điều tương tự, nếu có thời gian tán phét rộng ra thì cũng có cái hay đấy.

Quan điểm cá nhân của em thì nếu nói tiền đối với cái nhìn của một người thiếu tiền như em Anh Thư là có một phần lý đúng. Nhưng nếu nói đúng bản chất, tiền chỉ là thước đo của giá trị thôi. Tiền có thể đo được bất cứ một đồ vật nào trên thế giới, em Anh Thư có thể nghĩ ra bất cứ đồ vật nào, anh đây và mọi người cũng đều đo được nó bằng tiền là bao nhiêu. Giá trị đó đôi khi được gán cho một đồ vật, đôi khi lại không phải, thế nên mới có những giá trị vô giá với người này, dẻ rách với người khác, và cũng có những giá trị tuyệt đối vô giá với tất cả mọi người. Giá trị đồ vật thì dễ đo, giá trị con người (của mình, của người khác, của em Anh Thư…) nó lại là gì? Cái đó khó đo nhỉ, nhưng mọi người đều tạm chấp nhận giá trị của mỗi chúng ta là sự công nhận. Sự công nhận này khó mà giải thích một cách đầy đủ, với em nó vẫn còn được hiểu chưa đầy đủ lắm, có cụ nào lớn tuổi hơn chắc sẽ giải thích được chính xác hơn!

Nên thay đổi mục đích đi kiếm tiền thành đi xây dựng những giá trị thực sự! Em muốn nói xa xa thế. Còn muốn nói thực sự về tiền hãy nói chuyện về việc quản lý tiền trước…

ko hiểu em Anh Thư có trong nhóm các em xinh xinh trong tự sự của nàng không, nếu không thì cũng chỉ có giai nghèo ngó đến thôi. tuổi trẻ giờ tài cao thật, cao cả trong nhận định, so sánh, đánh giá, chém gió… hihi.

hehehe : trong mỗi chúng ta đều có một thiên tài đang ngủ, có điều rất nhiều thiên tài đó càng ngày càng ngủ say hơn.

em nghe mà hơi ứa gan. Nhưng nói gì thì nói, nếu có tài thực - mà không bị áp bức kiểu ngày xưa - thì không thể nào nghèo được.

còn tùy xem tài gì, ở môi trường nào. Có những người tài 1000 người có 1 nhưng trong cái ngành mà yêu cầu 10000 người lấy 1 :smiley: chưa nói đến việc ngành không được quan tâm thì mày mò tự đi, tự phát triển sao bằng những ngành được quan tâm. Tất nhiên là những ngành được quan tâm thì cạnh tranh gắt gao hơn. Tất nhiên, người tài rồi sẽ được trọng dụng, nhưng phải gặp thời, có đủ đam mê và kiên định chờ đến lúc đó không mới là vấn đề.

Bài viết khá đúng, mặc dù cá nhân mình thì 1 vợ, 2 con, 5 tầng (Hà nội cũ, cách Cụ Rùa <4km), 4 bánh nhưng vẫn tự cảm thấy bất tài thế nào ấy. Có lẽ do tự cảm thấy chưa phát huy hết khả năng tự có.

Mình dùng từ khá đúng vì tùy hoàn cảnh, có người làm hết khả năng nhưng nhiều yếu tố ảnh hưởng không thể nên chuyện được.
Người đàn ông đích thực phải là người làm hết khả năng mình có, còn giàu có hay không là chuyện khác hẳn.

Nhìn lên thì tất nhiên không bằng ai, nhưng nhìn xuống thì cũng nhiều người không bằng mình, kệ thôi, miễn là cố gắng hết sức (nhưng phải giữ sức vì cuộc đời còn dài, cố quá thành quá cố thì khổ).

Người tài họ cũng năng động, không phụ thuộc môi trường đâu. Đã là người tài thì chấp hết.

cái kiểu này là ngu mà cứ tỏ ra là nguy hiểm, hay ngu mà không biết mình ngu, như vậy là đại ngu. Haiz, thật đáng sợ. Nhưng mà em cũng đang nghèo, không biết thuộc loại nào đây

Em thì khá hơn bác mùng 1 lĩnh lương mùng 5 mới tiêu hết :smiley:

nghèo là cái tội - nhưng cái tội này không đi tù được
Giàu mà giàu bằng lừa đảo, bất chính cũng là cái tội - tội này bóc lịch mòn vân tay luôn ạ

Thật sự em không đồng tình với quan niệm của chủ topic về “thế nào là tiền bẩn”, ai cũng biết ở đây không phải là nghĩa đen, mà là nghĩa bóng, vì có “tiền bẩn” nên mới có thêm tội phạm rửa tiền, đó đều là thuật ngữ chuyên ngành hết cả. Nếu đồng tiền kiếm được bằng những hành động vi phạm đạo đức và pháp luật thì cũng đáng bị lên án lắm chứ

Trai bất tài là trai không biết thoát nghèo.

Vẫn nghèo…

ko bất tài nhưng vẫn nghèo…hic… :((