Đôi điều thú vị về bút chì và cục tẩy

Trong thời đại công nghệ hiện đại, chúng ta có rất nhiều thiết bị điện tử có thể dùng để ghi chép. Tuy nhiên không vì thế mà chúng ta bỏ qa những vật dụng cơ bản cần thiết mà trước kia vẫn sử dụng. Những chiếc bút, quyển sổ … cũng vẫn được tiêu thụ và sử dụng. Đặc biệt trong đó là bút chì. Hàng năm vẫn có hàng tỉ chiếc bút chì được tiêu thụ. Nó không chỉ là một vật để viết mà còn dùng để vẽ. Và thực tế là người ta ưa chuộng sử dụng bút chì nhất trong các loại bút bởi những thứ viết ra, vẽ ra có thể dễ dàng xóa, chỉnh sửa được. Thứ công cụ dùng để xóa vết bút chì được gọi là viên tẩy. Trong bài viết này chúng ta sẽ cùng tìm hiểu về tẩy và công năng “thần kì” của nó.

Từ chiếc bút chì
http://genknews.vcmedia.vn/2013/1-b92c1.jpgNói đến tẩy có lẽ phải bắt đầu từ động lực để phát minh ra nó, đó là bút chì. Có rất nhiều bạn trẻ hiện nay vẫn tin vào một điều là bút chì được làm từ chì. Thật may mắn là hoàn toàn không phải như thế nên có lỡ nuốt phải một mẩu bút chì thì bạn cũng sẽ không phải lo về việc nhiễm độc chì (cho dù vậy điều này cũng không nên xảy ra). Chính xác thì bút chì thường có lõi bằng chất liệu than chì (graphite) và các hợp chất của nó, Thời cổ La Mã, các học giả tôn giáo chuyên nghiệp đã sử dụng thanh kim loại gọi là stylus để viết trên giấy làm từ vỏ cây papyrus. Than chì graphite được lịch sử ghi nhận sử dụng từ năm 1564. Ruột bút chì trong sản xuất công nghiệp thường được tạo ra bằng hỗn hợp than chì và đất sét mịn trộn với nước để tạo các sợi ruột chì dài. Các sợi ruột chì này được nhúng vào dầu hoặc sáp và đổ vào nửa phần vỏ bút có tạo rãnh. Sau đó, nửa phần vỏ bút còn lại được gắn lên trên và ép lại. Sau đó, cây chì dài này được sơn lại và cắt ra thành từng đoạn bút chì để bán. Hệ thống phân loại độ cứng bút chì Châu Âu hiện đại được trải từ 9H (cứng và nhạt nhất) đến 9B (mềm và đậm nhất).

Vào thập niên 1970, NASA đã chi hàng triệu đô la Mỹ để nghiên cứu một loại bút áp lực để các phi hành gia có thể viết được trong tình trạng không trọng lực. Trong khi đó, người Liên Xô sử dụng một phương pháp đơn giản hơn để đạt được mục đích là viết trong tình trạng không trọng lực: sử dụng bút chì truyền thống.

**Cho đến cục tẩy **
http://genknews.vcmedia.vn/thumb_w/650/2013/2-b92c1.jpgVà do nhu cầu, nửa thế kỉ sau khi bút chì được sử dụng rộng rãi, người ta bắt đầu nghiên cứu để cho ra sản phẩm đồng hành cùng nó là tẩy. Xuất phát từ nhu cầu muốn sửa chữa đường nét từ bút chì viết ra, người ta bắt đầu nghĩ đến một vật có khả năng làm được điều đó. Cục tẩy đầu tiên được sử dụng từ hàng trăm năm trước, khi người ta viết bằng thứ bút chì cứng làm bằng chì và thiếc - chính là ruột bánh mì. Vào ngày 15 tháng tư năm 1770, Joseph Priestley dùng kẹo cao su thực vật để loại bỏ các vết bút chì, từ đó người ta bắt đầu sáng chế ra tẩy gần giống với hiện đại. Ý tưởng gắn liền bút chì và tẩy là của Hyman L. Lipman ở Philadelphia. Điều này đã mang lại sự giàu có cho ông ta nhờ bán bản quyền phát minh vào năm 1858 với giá 100.000 đô la. Tuy nhiên cuối cùng thì bằng sáng chế này bị vô hiệu hóa bởi nó đơn giản chỉ là sự kết hợp của hai sáng chế chứ không phải là một phát minh hoàn toàn mới. Ngày nay, những cục tẩy hiện đại làm bằng hỗn hợp dầu ăn, đá bọt và sulfur - tất cả được kết dính nhờ cao su.

Việc sử dụng tẩy rất đơn giản, khi nhận thấy cần sửa chữa gì, người ta chỉ việc mài tẩy vào đoạn giấy đó, chà xát nó thật mạnh. Và như chúng ta thấy cục tẩy sẽ dần rã ra. Chính vì sự dễ dàng này nên tẩy rất nhanh chóng trở nên phổ biến. Một ví dụ minh chứng cho việc viên tẩy có tính đa năng và công dụng thương mại cao đó là vào năm 1955, khi Walt Disney gọi điện cho William Diener về việc các cây bút chì không được ưa chuộng lắm trong các cửa hàng lưu niệm tại Disneyland. Trong cuộc điện thoại đó, William Diener – với tư cách là một nhà công nghiệp chuyên sản xuất tẩy đã thuyết phục Disney đặt các viên tẩy dưới hình dạng các nhân vật Disney để bán kèm. Và sau đó việc kinh doanh tại Disneyland được cải thiện rất nhiều.

Một số loại tẩy
http://genknews.vcmedia.vn/2013/4-b92c1.gif
Có rất nhiều các loại tẩy khác nhau. Loại tẩy đi kèm cùng cây bút chì còn được gọi là tẩy cắm, thường có màu hồng và chứa cao su cứng nên đôi khi sử dụng loại này sẽ gây xước giấy và phải dùng lực mạnh để chà. Tẩy bằng nhựa vinyl trắng dễ dàng tẩy hơn nhiều so với tẩy màu hồng nên sau này được ưa chuộng hơn. Hiện tại hầu như những loại bút chì mới sản xuất ra không gắn kèm cục tẩy hồng ở trên nữa. Một loại tẩy nữa được gọi là tẩy nhào, nó mềm và bạn có thể nhào trong tay. Nó hấp thụ được các hạt than chì mà không gây ma sát nhiều cũng như không để lại các vết ố, vụn … Tẩy nghệ thuật là tên của một loại tẩy mềm được làm từ cao su thô. Ưu điểm của nó là không làm hỏng giấy và tẩy được trên diện tích rộng nhưng nhược điểm đó lại để lại quá nhiều vun bám. Màu của loại tẩy này thường là nâu, đôi khi là màu xanh.
http://genknews.vcmedia.vn/2013/3-b92c1.jpg
Ngoài ra do sự phát triển hiện đại, người ta còn chế tạo ra được tẩy điện, tẩy điện là một cái bút có nút bấm. Khi bấm nút, đầu có tẩy sẽ được ma sát với một tốc độ đều và thích hợp, giúp tẩy đi được vết bẩn dễ dàng và gây ít xây xước cho giấy, nó giúp tiết kiệm được thời gian.

Kết luận
Từ khi được phát minh ra cho đến tận bây giờ. Cục tẩy đã luôn được sử dụng thường xuyên và đối với trẻ em khi đi học hoặc những kiến trúc sư, họa sĩ đây là một đồ dùng không thể thiếu trong công việc hàng ngày. Trong tương lai gần, có lẽ rằng cục tẩy cũng vẫn sẽ giữ được vị trí tối quan trọng của nó và là người bạn song hành của những chiếc bút chì.

[RIGHT](Theo Genk.vn) [/RIGHT]

đúng là ngoài bút mày ra thì trong người em luôn luôn phải có 1 cây bút chì! thanks bác đã cung cấp thông tin thú vị cho mọi người! :smiley:

Lâu lắm rồi mình tập trung bút máy và không đụng đến bút chì. Do công việc cũng không liên quan lắm, sáng nay ngó tới ngó lui vẫn thấy có bút chì nhưng không phải bút chì gỗ, chỉ cần bấm bấm là ngòi vươn ra không cần chuốt gì cả, tự nhiên nhớ lại tuổi thơ cùng bút chì gỗ và lưỡi lam vuốt vuốt cho ngòi nhọn ra (thời đó chưa được trang bị dụng cụ chuốt như bây giờ …:D).
[ATTACH=full]438293[/ATTACH]

Chỉ không thích viết chì (loại vỏ gỗ) ở chỗ nhìn em nó hao mòn và biến mất theo mỗi lần gọt! Đau :frowning:
Thích loại trường tồn như bút máy, đồng hồ dây cót hoặc tự động…

Em đang dùng loại này, vỏ kim loại, bấm bấm, có chuốt đầu chì tích hợp ở chuôi bút, dùng ruột to như ruột chì gỗ chứ ko phải loại chì kim bé tí. Hết lại thay ruột mua riêng vào hoặc chẻ từ chì gỗ ra nếu thích chất ruột chì gỗ. Sạch sẽ, chuyên nghiệp và trường tồn (nếu không bị mất hay bị cướp!). :smiley:

Em dùng bút chì cũng nhiều mà giờ mới biết quá trình tạo ra 1 cây bút đấy!!!:slight_smile:

Oh, dân kiến trúc ai chẳng biết loại này bác Đu :slight_smile: Mình cũng từng dùng, tà ngòi lại xoay phần đít viết lấy cái chuốt ra chuốt. Rất tiện lợi.
Ở đây mình nói đến [size=4]loại vỏ gỗ[/size] thôi bạn thân mến, thấy em nó hao mòn đau lòng :frowning:

Em không phải Kiến, em là Ong nên không biết loại này, bọn em tích hợp chỉ ở phia sau rồi nên không để ý, bút bác ducati999 đang dùng bao nhiêu xiền mua ở đâu hở bác:D

Miềng chả phải dân Kiến nhưng miềng cũng dùng loại này từ lâu lắm rồi. Đâu như cuối thập niên 80 của thế kỷ trước. :smiley:

Em chỉ thích bút chì vỏ gỗ nên luôn có cả hộp bút chì khoảng chục cây và gôm (tẩy) ở nhà và bàn làm việc. Đúng là bất tiện khi phải chuốt nhưng nó có cái thú của nó.

Khi ra ngoài thì em vẫn mang cây chì bấm và bút bi…

Em thấy đốt gỗ cho hết rồi tách thanh chì ra cũng được đó bác ^^ Em thì thích cảm giác gọt bút chì nên có nhiều cây chì gỗ lém :). Có điều mỗi lần chuốt “staedler” thấy tiếc tiếc :confused:

cultpens bán 6,25 bảng ~ 200k
các cửa hàng họa phẩm ở gần trường Ktrúc bán 80~100k :smiley:

Cái bút đó màu vàng bằng kim loại của Liên Xô hả bác, nếu đúng em dùng qua rồi, ngày bé em là đệ tử trung thành số 5 Hàng Bồ, thấy em đến cứ như là thiên thần may mắn vậy:D. Trò chơi văn phòng phẩm này là thú vui tao nhã của em lúc nhỏ đấy ah:rolleyes:. Em thấy cái này dạng khác nên muốn ngó ah

eBay về, giá cũng phải tầm 200k bác ạ. Hàng này của Tiệp Khắc cũ, Czech bây giờ.

Bác chơi toàn đồ cổ, em chỉ muốn ngó thôi. Con bút chì em cũng thích gloaij gọt gọt, thấy nó ra cái vòng vòng cũng hay hay. Em sợ bẩn, lấy lọ dầu cá to đựng mấy cái vòng vòng ấy, để lâu thấy đầy lên hay phết, em cũng đổ cái lọ dầu cá ấy mấy lượt rồi ah.
Còn nói chung đồ văn phòng phẩm xịn qua tay em phá cũng không ít, nên có cái nào mới mới hay hay thì tật cũ nổi dậy, muốn xem cho biết, hihi giống kiểu biển nào cũng là biển, có sóng có cát có gió, biết thế nhưng vẫn muốn ngó cái rồi thôi ý mà. Tính em trẻ con hay tò mò hay hỏi các bác lượng thứ :stuck_out_tongue:

Từ thời đại ka Lão Ngố thì nó là hàng Tiệp Khắc, mới là hàng cổ. Loại này ngày nay vẫn sản xuất, là của Czech.
Faber-Castell cũng có.
http://www.artifolk.co.uk/images/products/8040x300.jpg

Người Mỹ tốn hàng triệu đôla để nghiên cứu loại viết bi viết trong môi trường không trọng lực thay vì dùng bút chì cũng có lý do riêng của họ:

  1. Nước Mỹ gnhieeuf tiền.

  2. Tiết kiệm không gian trên tàu (so với việc phải có thêm 1 dụng cụ để gọt bút chì gỗ hoặc hộp đựng ruột chì)

  3. Mảnh vụn từ ruột chì hoặc quá trình gọt bút chì có thể lơ lửng trong thân tàu, mắc kẹt vào các chi tiết máy hoặc gây phản ứng hoá học nguy hiểm.

Em cũng có ít thông tin về bút chì, sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau, post lên đây góp vui cùng bác TRUCDAO.

[FONT=Times New Roman]Vì sao bút chì được sơn màu vàng? [/FONT]

[FONT=Times New Roman]Bút chì được sơn vàng từ những năm 1890 và màu vàng sáng này để tìm cho dễ vì nó dễ bị lẫn lộn trên bàn gỗ cùng màu. Trong những năm 1800, graphite tốt nhất được nhập cảng từ Trung quốc. Bởi vậy các hãng chế tạo muốn cho mọi người biết rằng bút chì của họ làm bằng than graphite của Trung quốc. Bên Trung quốc, màu vàng là màu vua chúa, là màu được trọng vọng. Người Mỹ sơn màu vàng sáng trên bút chì để có cảm nhận “vua chúa” và cho thấy rằng cái ruột chì phẩm chất tốt của nó có liên hệ với Trung quốc. Hiện nay hết 75% số bút chì tại Hoa kỳ được sơn màu vàng.[/FONT]

[FONT=Times New Roman]http://www.seagullhotel.com.vn/upload/image/Ngu%20ngon%20cua%20cay%20but%20chi.jpg[/FONT]

[FONT=Times New Roman]Những danh nhân đã dùng bút chì [/FONT]
[FONT=Times New Roman] [/FONT]
[LEFT] [/LEFT]
[FONT=Times New Roman]John Steinbeck viết quyển The grapes of wrath và Cannery Row, đã dùng mỗi ngày cỡ 60 bút chì gỗ cedar. Ernest Hemingway, tác giả The old man and the sea và The snow of Kilimandjaro rất thích dùng bút chì để ghi tư tưởng của mình. Trước khi viết Walden, Henry David Thoreau chế ra bút chì trong xưởng của cha ông. Bút chì của Thoreau được nổi tiếng là cứng nhất và đen nhất Hoa kỳ. Thomas Edison có sáng kiến giữ trong túi áo vest mình một đoạn bút chì dài 3,5 inches để ghi. Bút chì là lối thoát tiêu biểu cho những người lính trong thời kỳ nội chiến Nam Bắc Mỹ Leonardo Da Vinci thường dùng bút chì để phác họa, vẽ tranh. [/FONT]

[FONT=Times New Roman]Bút chì có cục gôm (Cục tẩy) [/FONT]
[FONT=Times New Roman] [/FONT]

[FONT=Times New Roman]Mẫu viết chì đầu tiên có gắn cục gôm (Cục tẩy) nơi đầu là do Hyman Lipman ở Philadelphia chế ra năm 1858. Tuy nhiên hiện nay hầu hết các cây bút chì được bán không có cục tẩy ! Cục gôm (Cục tẩy) đầu tiên làm bằng nhựa cây cao su. Càng ngày gôm được chế bằng cao su nhân tạo và thêm đá bọt (pumice, là loại nham xốp nhẹ dùng để tẩy các vết dơ) nhưng sau đó được thay thế bằng vinyl. Vinyl là một loại chất dẻo bền và dai. [/FONT]

[FONT=Times New Roman]http://nguyenthaian.weebly.com/uploads/1/3/7/3/13739673/4435258.jpg?496[/FONT]

[FONT=Times New Roman]Bút chì bấm [/FONT]
[FONT=Times New Roman] [/FONT]
[FONT=Times New Roman]Viết chì bấm có cấu tạo phức tạp hơn viết chì chuốc. Thân viết dc làm bằng nhiều chất liệu, thường là nhựa cứng, nhẹ mà lại rất bền, chắc. Thân có hình tròn, bán kính có khi tới 0,75cm, để cho những người có bàn tay to cầm vừa. Có loại thân mảnh dẻ hơn, phù hợp với bàn tay của những em hs, sinh viên. Trên đầu viết chì bấm có loại có một cục tẩy nhỏ, có loại chỉ có một cái nắp cùng chất liệu với thân, giúp cho việc bấm, đẩy ngòi. Sau lớp vỏ thân viết là một ống nhựa dẻo hoặc cứng chạy dài theo thân viết, có chức năng giữ cho những cây ngòi đi thẳng từ trong thân ra ngoài. Vỏ viết thì dc trang trí bằng nhiều loại hoa văn từ đơn giản đến cầu kì và có nhiều màu sắc sặc sỡ. Có loại có lò xo ở gần ngòi viết để độ đàn hồi, đẩy cây ngòi ra được ăn, chắc hơn. Có loại chỉ có 1 ống nhựa có thể giữ cây ngòi, và khi bấm viết, nó sẽ đẩy cây ngòi dài ra và giữ lại. Ngòi viết là phần quan trọng nhất, có chức năng định vị, giữ cho cây ngòi yên, không run, dịch chuyển khi dùng. Ngòi viết nhỏ, hình như một cái nắp hay cái chuông tí hon, bằng thiết hoặc sắt. Viết chì bấm thì nếu giữ gìn cẩn thận thì dùng sẽ lâu hơn viết chì chuốt. Vì viết chì chuốc khi chuốt ngắn đi thì sẽ không còn dùng được nữa, phải mua cây mới. Còn viết chì bấm thì chỉ cần thay ngòi, dùng được lâu, bền hơn[/FONT]

[FONT=Times New Roman]http://www.tapviet.com/images/plg_imagesized_0/975-bc06.jpg[/FONT]

[LEFT] [/LEFT]
[LEFT] [/LEFT]
[LEFT] [/LEFT]
[LEFT][FONT=Times New Roman][/FONT][/LEFT]

[LEFT] [/LEFT]
[FONT=Times New Roman]Phân loại ruột chì về độ cứng[/FONT]

[FONT=Times New Roman]http://cdn.tinhte.vn/attachments/thang_do_but_chi-png.1253815/[/FONT]

[LEFT] [/LEFT]

[FONT=Times New Roman]Ngành công nghiệp sản xuất bút chì [/FONT]
[FONT=Times New Roman] [/FONT]
[LEFT] [/LEFT]
[FONT=Times New Roman]Thời gian đầu, Ruột bút chì (loại thường) trong sản xuất công nghiệp thường được tạo ra bằng hỗn hợp than chì và đất sét mịn trộn với nước để tạo các sợi ruột chì dài. Các sợi ruột chì này được nhúng vào dầu hoặc sáp và đổ vào nửa phần vỏ bút có tạo rãnh. Sau đó, nửa phần vỏ bút còn lại được gắn lên trên và ép lại. Sau đó, cây chì dài này được sơn lại và cắt ra thành từng đoạn bút chì để bán. Nuremberg, Đức được coi là nơi sản xuất cây bút chì gỗ hàng loạt đầu tiên vào năm 1662, sau đó được phát triển mạnh mẽ bởi Faber- Castell(thành lập vào năm 1761), Lyra, Steadtler và các công ty khác, hoạt động sản xuất phát triển cực kì mãnh mẽ vào thể kỷ 19.[/FONT]

[FONT=Times New Roman]Phân loại bút chì theo màu[/FONT]
[FONT=Times New Roman] [/FONT]

[FONT=Times New Roman]Về màu sắc, bút chì được phân làm 2 loại, bút chì thường màu đen và bút chì màu có nhiều màu sắc. Bút chì đen thường được sử dụng để viết nháp hoặc tập viết còn bút chì màu được dùng trong hội họa, tô màu là chủ yếu. [/FONT]

[FONT=Times New Roman]http://img.tamtay.vn/files/photo2/2009/3/8/9/1543669904/49b3303d_colorpen_1011_resize.jpg[/FONT]

[LEFT] [/LEFT]
[LEFT] [/LEFT]
[LEFT] [/LEFT]
[LEFT] [/LEFT]

[FONT=Times New Roman]Phân loại bút chì theo độ cứng[/FONT]
[FONT=Times New Roman] [/FONT]
[LEFT] [/LEFT]
[FONT=Times New Roman]Độ cứng của bút chì tại Việt Nam sử dụng theo hệ thống phân loại độ cứng bút chì Châu Âu hiện đại, trải từ 9H (cứng và nhạt nhất) đến 9B (mềm và đậm nhất). Tuy thang phân loại khá dài nhưng người ta chỉ thường dùng loại từ 2H đến 5B mà thôi.[/FONT]

[FONT=Times New Roman]Phân loại theo ứng dụng[/FONT]

  • [FONT=Times New Roman]Bút chì viết [/FONT]
  • [FONT=Times New Roman]Bút chì kỹ thuật: bút chì kim [/FONT]
  • [FONT=Times New Roman]Bút chì màu học sinh[/FONT]
  • [FONT=Times New Roman]Bút chì màu nước dùng cho hội hoạ [/FONT]
  • [FONT=Times New Roman]Bút chì màu dầu[/FONT]
  • [FONT=Times New Roman]Bút chì trang điểm[/FONT]

Hồi trước đi học thỉnh thoảng không thích viết bút mực em lại viết bút chì. Đó giống như là sở thích “theo mùa” vậy :slight_smile: Thỉnh thoảng em còn có cái kiểu viết bút chì rồi lần sau viết bút mực lên cho đỡ tốn giấy nháp. Em keo kiệt quá chăng? :smiley:

Bộ bút Rotring của dân kiến trúc dùng khá đắt. Đúng là đồ chuyên dụng.