Chia sẻ - Mọi người đã đến với đồng hồ như thế nào

Box Đồng Hồ của HHVN hiện giờ có thể xem là một sân chơi lớn “đúng nghĩa” cho anh em VN yêu thích đồng hồ. Tại đây không hề có giao dịch mua bán, khoe khoang hay thể hiện sự uyên bác, … mà chỉ có những chia xẻ niềm đam mê mãnh liệt về đồng hồ

Hôm nay, sau khi đọc được bài viết của bác Samurai_vn, bác Lexus050470 trong topic Seiko về Grand Seiko, em mới nhớ lại lúc trước mình cũng ghét Grand Seiko (ghét như kiểu khinh) và chẳng bao giờ thèm quan tâm tới Grand Seiko. Lí do vì sao mình ghét? Là do quãng thời gian mình bắt đầu tìm hiểu đến đồng hồ. Nên dù đã gần 1h sáng nhưng em cũng bật dậy khỏi giường, viết topic này như một topic chia xẻ về những kỉ niệm khi mình bắt đầu bước những bước chân đầu đến với thế giới đồng hồ

Cách đây khoảng 6 năm, khi đó em chỉ mới 22 tuổi, do không có điều kiện về kinh tế, vốn tiếng anh nghèo nàn (sinh viên mới ra trường nhưng dốt tiếng anh), không biết đến watchuseek và internet lại nhiều kiến thức về đồng hồ như vậy. Khi bắt đầu tập chơi và tìm hiểu về đồng hồ chính hãng, em đã lân la ở các con đường Phạm Ngũ Lão, Huỳnh Thúc Kháng, Lê Công Kiều, 3/2, … để học hỏi. Sau nhiều ngày tháng miệt mài, cuối cùng em đã biết những nơi các cao thủ hay hội họp. Tại đây em gặp các chú (lí do gọi là chú vì đa phần các chú đều >40tuổi, và gọi như vậy cho các chú thương, xem mình như con cháu mà chỉ bảo) tay đeo Rolex, Omega, Longines, … cổ đeo dây chuyền vàng, tay còn lại đeo lắc vàng, ngón tay đeo nhẫn mỹ vàng, xài hộp quẹt Dupont, Cartier, không phải ai cũng đầy đủ full option như vậy nhưng chú nào tệ nhất cũng phải sở hữu 2 trong các món trên.

Sau nhiều buổi cafe, em đã học được: đỉnh nhất là Rolex, tầm trung là Omega, sau đó là Longines, bình dân là Tissot, Certina, Eterna, Gruen, Bulova, Hamilton,… (đều là hàng cổ classic). Đẳng cấp là phải vỏ vàng 24k, 18k, tệ thì 14k, còn 10k gold field hay 20 micron gì đó thì dành cho dân tập tọe như em. Tất nhiên tất cả đều là hàng cũ. Như để tránh tiếng “chỉ hỏi không dám chơi”, vì một phần sỉ diện, em để dành tiền mua 1 em Omega vỏ laque 10k gold field cũ nát với giá 1.200.000 VNĐ trong sự cả nể các bậc cha chú. Và từ đó đã dẫn đến những khổ sở sau này em phải gánh mà tới mức có những lúc em chán ghét chính những chiếc đồng hồ - đam mê hiện tại của mình.

Chiếc Omega tróc si lộ nhiều những chỗ đồng thau đen xì, mặt số, kim, máy ố cũ như không thể cũ được hơn, lịch ngày chỉnh lực khực. Máy thì chạy được nửa tiếng lại đứng. Đem lên hỏi thì chú bán bảo hàng giá đấy thì chỉ được như vậy thôi. Do muốn học hỏi thêm, tránh mất lòng, em ngậm ngùi cất đi xem như 1 kỉ niệm. Sau đó rồi em cũng mua của các chú những chiếc Swatch, Caravelle, Sandoz, Hamilton, Certina, Bulova, Grival, Movado, … rất nhiều nhưng tựu chung là cũ, cổ (cổ theo kiểu cổ lỗ sỉ chứ không phải cổ vật), giá dưới 3 triệu, hay hỏng vặt. Em nghĩ em đã có 1 gia tài và 1 bộ sưu tập đồng hồ kha khá dù nó chẳng theo cái thể loại gì cả (hoặc cũng có thể gọi là poor man’s watch collection). Dù đã có bộ sưu tập hùng hậu, khi gặp các anh các chú, em đều chắp 2 tay sau đít, bỏ tay vào túi quần hay kéo dài tay áo ra chỉ để che đi cái đồng hồ mà mình bỏ tiền ra mua đeo, vì nó không phải là Rolex, Omega, Longines, không phải vỏ vàng nguyên khối như các tiền bối khác. Cách chơi đồng hồ chuyển lên 1 hướng khác: đồng hồ giá trên 3 triệu (lúc này kiến thức về đồng hồ của em cũng chỉ hơn con số 0 một chút)

(Còn tiếp)

Ôi, cái sự yêu đh cũng gian nan quá… em chờ từ Poor watch collection lên Watch Collection đúng nghĩa của bác

Mình quá thích bài viết của bạn, thích cái đoạn mà bạn mua phải đồng hồ cứ nũa tiếng lại đứng :D, phản ánh đúng thực tế, chút tiền học phí buổi ban đầu :wink:

Kiến thức thực tế của bạn rất hữu ích và nhất là khả năng chuyển ngữ những thuật ngữ đồng hồ đã giúp tôi rất nhiều. Thanks.

Cảm ơn các bác. Poor man’s watch đúng ra là sự chọn lọc cho những bác có thể mua được đồng hồ “chất” trong tầm tiền hạn hẹp. Poor man’s watch của em không phải đồng hồ cho người đàn ông nghèo tiền mà còn nghèo cả kiến thức. Nên đều là những chiếc không ra gì cả. Nếu các bác không chê bữa nào em sẽ post tất cả các chiếc đó lên.

Bài viết của em chỉ như một lời kể mang đậm tính chất cá nhân, những xếp loại đồng hồ ở trên chỉ là suy nghĩ của em ở thời điểm đó, không hề có ý đả kích ai hay nhóm nào vì mỗi nhóm chơi đồng hồ sẽ có 1 quan điểm chơi và cách chơi riêng. Có thể sẽ có nhiều anh em trẻ tuổi mới tập chơi đồng hồ vào đọc có kinh nghiệm hơn. Cũng có thể sẽ có nhiều bác bảo em sao dốt quá, sao sỉ thế, sao đã bị gạt mà vẫn đâm đầu vào. Em cũng chỉ biết tự trách mình là đã sớm thích đồng hồ ở cái tuổi quá nhỏ, và đã chọn nơi tìm hiểu không đúng với tuổi của mình.

Tiếp tục câu chuyện dở dang ở trên. Thời điểm này em cố gắng để dành tiền mua được 1 em vỏ vàng cho bằng chú bằng bác. Các bác sẽ thắc mắc tại sao lại chọn đồng hồ vỏ vàng mà không phải là Casio, Citizen, Seiko, … Vì khi mới tới gặp các lão làng, em đều được các bác dạy bảo: “Đeo gì mấy cái inox, japan, phải Swiss. Vỏ vàng mới giá trị, giữ được giá, bán lại không sợ lỗ, tuy cũ nhưng là hàng đẳng cấp”, nên phận con cháu đệ tử chỉ nên nghe theo.

Rút kinh nghiệm đồng hồ tự động, lên giây bị sai giờ, em quyết tâm kiếm 1 em quartz. Cuối cùng sự cố gắng cũng thành công. Một chú giới thiệu cho em 1 chiếc Certina vỏ vàng 14k với giá 300$. Sau 2 ngày trằn trọc đắn đo suy nghĩ em cũng đã quyết định mua. Tuy không phải Rô-Ô-Lông (Rolex-Omega-Longines), nhưng cũng giúp em tự tin lên đôi chút.

http://i16.photobucket.com/albums/b3/vozmember/shopdongho/hinhchobaivietthongtin/6-2-20132-59-57PM.jpg

Cầm về nhà, em ngồi ngắm cả tiếng đồng hồ không chán. Hôm sau chạy đi mua chai hóa chất chuyên đánh bóng vỏ vàng, lấy chiếc áo may ô cũ lau chùi những chỗ ố cam cho ra màu vàng tươi, rồi lại lau kiếng cho thật bóng. Chưa hài lòng về dây, em chạy đi lòng vòng thành phố tìm cho ra 1 chỗ bán dây thật đẹp để đồng bộ với đồng hồ. Tìm dây xong lại chạy ra chỗ dán keo xe để dán kính đồng hồ cho đỡ xước (do đồng hồ này của em là kính meca), nhưng cũng may là chỗ dán keo không nhận dán, không thì các bác khác cười em chết mất.

http://i16.photobucket.com/albums/b3/vozmember/shopdongho/hinhchobaivietthongtin/6-2-20134-01-27PM.jpg

Sung sướng chưa được bao lâu. Đồng hồ của em bị hết pin, tiếp tục trải qua giai đoạn sửa chữa khổ sở như những lần trước nhưng ở một mức độ đau xót hơn do em này là chiếc đắt nhất của em tại thời điểm đó. Chiếc này là vỏ đúc nên muốn thay pin phải mở kiếng ra trước. Ngồi nhìn bác thợ dùng dao khượi nắp ra mà lòng em đau xót, cứ như dao cứa vào da thịt. Cuối cùng kiếng cũng được mở ra và xuất hiện một vết nứt ở vị trí số 6. Nhưng đó chưa phải là bi kịch. Đến giai đoạn lấy mặt số và máy khỏi vỏ, dùng mọi cách đều không thể, bác thợ quyết định dùng vít cạy ra và bắt em cam kết xước mặt số không được bắt đền. Em cũng đành lao theo vì kiếng đã cạy ra rồi, nứt rồi, không ráng để thay pin thì không lẽ đeo một chiếc đồng hồ chết trên tay. Mặt số bị 1 vết xước, pin được thay vào. Một chiếc đồng hồ có thế mạnh là vẻ đẹp ở kiếng, mặt số đều không còn, cảm xúc lúc đấy thật khó tả. Từ đấy em cất luôn chiếc đồng hồ này vào hộp. Lâu lâu lấy ra xem và hiện giờ đang bị hết pin. Dù biết nếu không thay, pin sẽ chảy nước làm hư máy nhưng em cũng không đi thay pin lại, như không muốn phải nhớ lại một kỉ niệm buồn

http://i16.photobucket.com/albums/b3/vozmember/shopdongho/hinhchobaivietthongtin/6-2-20134-02-21PM.jpg

Lúc này tuy mệt mỏi, buồn bã nhưng em chưa nản chí. Định hướng chơi đồng hồ lại chuyển lên 1 hướng mới: “phải là Rô-Ô-Lông. Ô và Lông thì tệ nhất cũng phải vỏ vàng 14k. Rô thì có thể chấp nhận inox. Chỉ mua automatic và giao kèo test thật chuẩn không thì phải cho trả lại với người bán để không phải mệt mỏi sửa chữa.” và từ đấy em lại vướng vào những khổ sở mới trong quá trình chơi đồng hồ. Trình độ thì cũng không hơn lúc đầu bao nhiêu nhưng tính đề phòng thì đã tăng lên nhiều phần.

(Còn tiếp)

Đến đây chắc mọi người cũng thắc mắc: em nói em sinh viên sao lại có tiền mua đồng hồ nhiều như vậy. Em xin trình bày là do em ở nhà của ba mẹ, được cho ăn uống chung không phải đóng tiền ăn, chi phí sinh hoạt, được phát tiền 1 tuần 100k nên hầu như cũng có chút tiền chi phí với bạn bè và người yêu. Trước đó 2 năm em có tập tành bán đồng hồ nhái (chạy đi giao), tháng đắt cũng được năm sáu triệu, tháng ế cũng được hai ba triệu nên có dư được 1 số tiền nhỏ.

Quay trở lại với mục tiêu mua hẳn hàng đẳng cấp Rô-Ô-Lông, automatic phải chuẩn. Em được giới thiệu rất nhiều sự lựa chọn, có lẽ số lượng các bác chơi hàng đẳng cấp nhiều hơn (hoặc số mìn các bác ấy ôm nhiều hơn :(, sau này em sẽ giải thích sao lại gọi là mìn).

Với cái tính gàn dở: quyết tâm thích cái gì là mua bằng được (thích trong khả năng), em đã có được Rolex, Omega, Longines, (500, 700, 800, 1000, 1300$) … Các đồng hồ này không bị bệnh này thì cũng bị bệnh khác do là đồng hồ cũ. Liệt kê ra cũng như gần hết các bệnh của đồng hồ: sai giờ, thích thì chạy, buồn thì nghỉ, mặt số vẽ lại, kim đồng hồ lai, vàng không đủ tuổi, kiếng thay, máy chế, độ lại, nút lô, … Không kể chi tiết ra giai đoạn buồn bã, thất vọng và quá trình khắc phục khổ sở như thế nào nhưng chắc các bác cũng hiểu qua em Certina ở trên.

http://i16.photobucket.com/albums/b3/vozmember/shopdongho/hinhchobaivietthongtin/6-2-201311-29-48PM.jpg http://i16.photobucket.com/albums/b3/vozmember/shopdongho/hinhchobaivietthongtin/6-2-201311-28-56PM.jpg http://i16.photobucket.com/albums/b3/vozmember/shopdongho/hinhchobaivietthongtin/6-2-201311-26-59PM.jpg http://i16.photobucket.com/albums/b3/vozmember/shopdongho/hinhchobaivietthongtin/6-2-201311-23-03PM.jpg

Như để thỏa mãn sở thích kì quái, cách chơi chẳng giống ai của mình, em lại tiếp tục bổ sung vào bộ sưu tập đồng hồ để bàn. Chiếc úp ly em không nhớ hiệu lắm, được bác bán giới thiệu của Đức, lên giây 1 lần chạy 400 ngày. Hồ hởi mua với giá 6t5. Gói giấy báo cẩn thận chạy xe với vận tốc 10-15kmh đễ tránh đứt dây tóc, bể ly. Về nhà gắn vào chạy được vài ngày là chết. Đi nói thì bác bán để bữa nào ghé nhà chỉnh, chắc em để không cân. Em cũng tin tưởng và mua thêm 1 chiếc ATMOS cũ của Jaeger LeCoultre với giá 990$. Sau vài ngày thì ATMOS chạy sai giờ dù cho trước đó em đọc trong tạp chí Thời Gian đây là chiếc đồng hồ vĩnh cửu sai số rất rất thấp, chạy bằng sự thay đổi nhiệt độ không khí. Lúc này sự cả nể không còn nữa, em đi mắng vốn chú, bác bằng sự bộc trực và nóng nảy của mình. Kết quả là chiếc ATMOS được kí gửi bán lại với giá 650$ (em bị mất 340$ trong vài ngày). Chiếc úp ly do giá rẻ nên em không làm khó dễ, sau này thấy trên một diễn đàn A được bán nhiều với giá khoảng 2t đến 2t5. Em chán nản và quyết tâm không ra các khu nơi mà các “bô lão”, “già làng” hay ngồi đó nữa.

http://www.vatgia.com/raovat_pictures/1/bbh1222610952.JPG
Hình minh họa
http://www.clockguy.com/SiteRelated/SiteGraphics/RefGraphics/Atmos/JOV11-AtmosMed.jpg
Hình minh họa

Khi thấy diễn đàn A là nơi mua bán nhiều loại đồng hồ cổ, em lại lao vào một thú chơi khác. Đồng hồ tủ đứng. Đọc những từ ngữ tình nghĩa như “kính bác”, “giao lưu”, … em cứ tưởng sau cơn mưa trời lại sáng. Mình đã tìm ra được một sân chơi mới. Chạy đến nhà một bác bán mình thấy có vẻ tin tưởng nhất. Ngồi tâm sự với bác ấy: “Em đã bị gạt nhiều. Đắt hay rẻ không quan trọng do họ buôn bán phải có lời. Nhưng đồng hồ phải chạy đúng giờ. Không đúng giờ thì còn gọi gì là đồng hồ. Khi em bỏ tiền ra mua em chỉ mong quảng cáo đúng sự thật, zin nguyên chiếc hay không zin bộ phận nào, chỉ cần nói thật, em mua rồi không bao giờ trách móc gì cả. Nếu em đem về nhà có đặt sai, vênh, không chuẩn giờ thì mong bác ghé lại chỉnh giúp em”. Được sự cảm thông của bác chủ, em cho luôn 2 chiếc đồng hồ tủ đứng lên ba gác và chở về nhà với chi phí dạm hỏi là 39 triệu cho 2 cô. Lịch sử lặp lại, kết quả cũng không đúng giờ như ý muốn. Hiện nay em đang đặt 2 em trong 1 góc phòng, cũng chẳng buồn lên tạ cho các em nó đánh chuông nữa. Ước muốn có 1 chiếc đồng hồ treo tường và 1 chiếc cuckoo cũng mất đi từ đó.
http://i16.photobucket.com/albums/b3/vozmember/shopdongho/hinhchobaivietthongtin/13-10-2012001-1.jpg

Và cứ mỗi chiếc đồng hồ đến với mình, em lại thêm nhiều bài học kinh nghiệm quý giá. Những bài học về đồng hồ, học phí thật quá đắt đỏ.

(Phần sau: những buồn vui, Grand Seiko và ae HHVN)

Đọc bài của bác Cường thú vị quá, vừa cho thằng ku ngủ xong là vào like ngay :slight_smile: .
Giai đoạn shopdongho là giai đoạn nào vậy bác?

[INDENT=1]Học phí của bác cao thật, nhưng thế mới có được hôm nay:)[/INDENT]

Học phí của bác đắt thật đấy :(. E mới đầu chơi đồng hồ cũng dính một trên diễn đàn A nọ. nhưng phí cũng không quá lớn ~ 1tr thôi. Cơ mà từ đó mỗi lần xem gì hay mua gì e phải tìm hiểu rất kĩ. Tiền bạc đôi lúc ko quan trọng nhưng công sức, sự chờ đợi ( e mất ngủ 2 đêm mong cho tới ngày người ta giao đông hồ cho mình ) cuối cùng chỉ cầm về sự thất vọng và một cục tức bành ki tô.
Chờ bác post phần tiếp theo nào :smiley:

Không biết có phải các bác và em cùng nói về cái diễn đàn A rất-là-gì-và-này-nọ kia không mà cách đây tầm 3 năm em có gửi một tâm thư xin reg nick để tiện share ảnh mấy em Nga Xô cũ mà chả có Ass-mean nào thèm active cho em. Từ đấy giờ là em cạch luôn! :smiley:

Nghề chơi nào cũng lắm công phu và việc đóng học phí để có thêm kiến thức, kinh nghiệm cũng là lẽ bình thường có điều bạn trả học phí cho thú đam mê của mình như thế là hơi đắt trong hoàn cảnh của bạn lúc đầu cũng không lấy gì làm khá giả.

Tôi nghĩ bạn sẽ còn đóng nữa khi gặp các cao thủ võ lâm thực sự trong làng đồng hồ khi mà bạn bước chân vào thế giới đồng hồ cũ loại siêu cấp mà mỗi chiếc có giá đến hàng tỷ, hàng chục tỷ đồng, đóng cho tới khi nào bạn tuyên bố dừng hoặc nghỉ cuộc chơi thì thôi.

Dưng mà dân chơi đồng hồ nói chung (kể cả những nhà sưu tập) họ chỉ chuyên về một hoặc hai nhãn hiệu đồng hồ thôi bởi như thế mới trở thành “chuyên khoa” được chứ bạn chơi tả bí lù sẽ bị hạn chế rất nhiều vì “phàm người ta biết nhiều hoặc biết ít chứ không thể nào biết hết được”.

Có một điều đáng mừng là đến hôm nay bạn đã tích lũy được một số kinh nghiệm nhất định, tuy không dám vỗ ngực xưng tên nhưng nếu ai đó có ý định lừa bạn cũng là việc hơi khó cần cân nhắc, thêm nữa hiện tại bạn đã là chủ một cửa hiệu đồng hồ khá hoành tráng, có điều kiện giao thiệp rộng rãi với người cùng nghề cùng đam mê nên tôi nghĩ mọi việc đến với bạn sẽ dễ dàng hơn xưa.

Khi đã là chủ một cửa hiệu đồng hồ bạn sẽ có điều kiện tiếp cận với hàng loạt đồng hồ, khi cần thì mở nó ra để “nghiên cứu”, cái nào không hiểu hoặc không rõ ràng thì hỏi đồng nghiệp, hỏi “sư phụ”, với điều kiện như thế tôi nghĩ bạn đã hơn hẳn với người tiêu dùng bình thường.

Đọc những bài trả lời tư vấn liên quan đến đồng hồ của bạn trên HHVN thực sự tôi khá tâm đắc, ngoài sự chân tình, lời văn mộc mạc trong bài viết mà ai vào đọc cũng hiểu.

Xin chúc mừng bạn ngày hôm nay và chúc cho cả ngày mai, mọi sự hài lòng sẽ luôn đến với bạn.

Em đến với đồng hồ đơn giản là có một công cụ để xem giờ không phải rút điện thoại trong túi quần ra vì đôi lúc đi làm công trường tay chân lấm lem không tiện.
Và càng tìm hiểu càng thấy thú vị.
Đọc các bài chia sẻ của các bác thấy rất hay và bổ ích. Chúc các bác sức khoẻ và ngày càng có nhiều những chiếc đồng hồ đẹp và có những bài revieux hay cho anh em mở tầm mắt ah. :smiley:

Chào bác shopdongho,
Cám ơn bác về bài “tự sự” đầy cảm xúc!
Qua theo dõi một số bài của bác, và đặc biệt là bài viết này (cho dù chưa phải là phần cuối), e thực sự thích bác với tư cách là một “người yêu đồng hồ” và kính trọng bác về phương diện “người kinh doanh đồng hồ”.
Mong bài viết tiếp của bác giống như tâm trạng các đây hơn chục năm khi chờ xem tấp tiếp theo của “Đất Phương Nam”:).

Chắc anh em nói tới phomuaban.vn. Thực ra trên đó cũng có nhiều loại người.

Rất phục sự “liều mình” cho đam mê của bạn. Mình cũng đoán được phần nào diễn đàn A mà bạn nhắc tới. Thú thực mình cũng có lần ghé thăm và quan tâm vài món nơi đó, nhưng không có đủ sự dũng cảm để trả học phí. Nghĩ lại thấy may thay :slight_smile:

hehe trên đó “Kính bác” “Kính anh” “Kính chị” khá nhiều :smiley: Nếu không đủ kinh nghiệm thì sẽ vấp phải đầy rẫy những cạm bẫy lớn bé :slight_smile:

Đó là nơi buôn bán mà bác, đâu chả thế. Em mua ở đó khá nhiều nói chung cũng hay gặp người đàng hoàng nên chất lượng ko đến nỗi. Vừa nhìn lại hộp đh thì thấy mua hơn chục cái ở pmb r

Chuẩn rồi! Cúc cu, chim cu, quả lắc & nhiều món “độc”, vào dễ bị vặt lông “gà” lắm ạ :smiley:

Ai mà chả phải nộp học phí ạ? Chơi gì cũng phải nộp hết, nếu ai mà chơi từ đầu không mua lầm, không bị chăn gà thì em tôn làm sư phụ luôn!!

Sư phụ “thả bom” hả bác :smiley: