http://lh4.ggpht.com/_BQjjvBeGcMo/SaArzuMNjlI/AAAAAAAAB-M/Qw_SUxpYWmE/s640/IMG_5106.JPG
Sau một thời gian nghiên cứu các mẫu mã về bàn kê laptop, quyết định đóng 1 cái bàn để thỏa mãn nhu cầu lười!
http://2.bp.blogspot.com/_d7No-IlXmIQ/SaA7PAMv3yI/AAAAAAAAFV0/IxG5eCcHhig/s400/2009-02-22_003519.jpg
Bàn được đóng mô phỏng thiết kế của Trung Quốc, giá bán tại HCM là 450.000 đồng (không thấy bán ở Hà Nội). Thế thì đành phải đóng thôi. Ở Hà Nội chỉ có mấy cái bàn dạng ếch ngồi, trông chênh vênh chết, lại không sử dụng được nhiều công năng.
Chạy ra Đê La Thành, phố chuyên bán tủ bàn gỗ ở Hà Nội, tìm cửa hàng đóng đồ gỗ. Hầu hết là các cửa hàng đều bán sản phẩm trưng bày là chính, chỉ có ít cửa hàng là xưởng mộc tại chỗ. Khảo giá 1 hồi cũng quyết định đóng ở cửa hàng cuối cùng vào bởi giá càng đi càng thấy tăng. Biết thế đóng luôn ở cửa hàng đầu tiên cho rồi.
Tình hình là rất tình hình, thứ nhất là giá nhân công và nguyên liệu ở Việt Nam không hề rẻ tý nào. Đóng 1 cái bàn bé tẹo bằng gỗ kia mà toàn đòi 400-500k trở lên. Để hạ giá thành, phải bớt xén đủ thứ. Tính ra công đóng cái bàn này còn đắt hơn mấy bác China sản xuất ở trên.
Sau 1 hồi đàm phán gay go và quyết liệt, em cũng tạm chấp nhận với giá 250.000 đồng để đóng 1 cái bàn kích thước 70 x 35 x 35 cm bằng gỗ hồng sắc, mặt bàn làm bằng gỗ công nghiệp (gỗ ép), để mộc không sơn gì cả.
Đáng nhẽ sơn thì cũng có thể không mất thêm tiền, nhưng em thích màu gỗ tự nhiên hơn. Chứ sơn vào 1 là đen xì, 2 là nâu nâu như mấy cái cửa gỗ, trông xấu tệ. Thực ra nếu sơn PU (tức sơn bóng) thì sẽ trông rất đẹp, nhưng giá cả đội lên quá trời luôn.
Cái mẫu của China kia rất đẹp, có cả ngăn kéo ở bên. Còn các bác Việt Nam thì dứt khoát bảo không thể làm được ngăn kéo như mẫu, có thì bàn nó đổ mất. Chân bàn cũng không làm dạng gấp như trên mà chơi luôn chân thẳng. Túm lại, mặc dù có ảnh mẫu đàng hoàng, các bác Việt Nam cũng chẳng thể bắt chước theo được, chỉ làm được 1 cái na ná mà thôi. Cũng đành chấp nhận chứ biết làm sao.
Sau 1 tuần đặt, hôm nay em đến nhận sản phẩm. Đây là review.
- Đóng bằng gỗ nên cũng khá chắc chắn, 4 chân mà.
- Mặt bàn chia làm 2 tấm, 1 tấm có thể nâng lên để điều chỉnh độ dốc, nhưng bác thợ làm khớp ít quá, chỉ có 2 nấc nên chỉ có 2 chế độ dốc.
- Do trình độ thẩm mỹ chắc hạn chế, nên bác thợ chơi em 2 tấm mặt bàn 2 màu khác nhau, trông hơi xấu. Kiểu này chắc 1 thời gian sẽ đi phun sơn PU cho đồng màu.
- Chân bàn làm chân thẳng chứ không choãi ra như kiểu của China, không rõ kiểu nào tốt hơn.
- Rất may là em đã dặn bác thợ làm chốt ở dưới mặt bàn để giữ mặt bàn khi không muốn nâng lên.
- Miếng chặn chống trượt cao 1,5cm có vẻ hơi thấp nếu kê thêm 1 tấm tản nhiệt cho laptop ở dưới. Rất may laptop có cái gờ vẫn chạm nên vẫn giữ được khỏi trôi. Cái miếng chặn này sau khi sử dụng phát hiện ra công dụng rất hay, khi không cần nâng mặt bàn, nó lại có tác dụng chặn ở đầu kia của mặt bàn tránh trượt laptop.
- Lúc đầu em định khoét lỗ mặt bàn, nhét quạt tản nhiệt (mua ở chợ giời) nhưng nghĩ sẽ làm hỏng công dụng khác của cái bàn nên thôi.
- Nói chung công dụng của bàn khá tốt, trừ trình độ thợ chưa thực sự chuyên nghiệp lắm nên 1 số chỗ hơi vênh chút ít, nhưng chẳng có gì là hoàn hảo mà.
- Nếu cải tiến, em sẽ làm 1 đường rãnh nhỏ ở 1 cạnh bàn, để làm chỗ để bút khỏi rơi (giống bàn học sinh hồi xưa ấy). Ngoài ra, nếu nghĩ cách làm chốt sao cho chân bàn giữ nguyên sau khi mở ra, hoặc sau khi gấp gọn vào để khỏi di chuyển cũng là 1 cải tiến đáng lưu tâm.
- Lúc đầu sợ chiều cao không chui lọt người qua, nên lấy độ cao là 35cm. Nhưng về dùng thấy có thể hạ xuống 25-30cm vẫn vô tư, như vậy kích thước bàn sẽ thu nhỏ lại hơn (không còn là 70 cm nữa). Cái bàn này phải để được 2 cái laptop chứ chả chơi.
- Túm lại mất tới 250.000 đóng cái bàn thì cũng đáng, hơn hẳn cái bàn sinh viên ọp ẹp 30k. Đáng đồng tiền bát gạo.
Tự sướng với máy ảnh, làm vài phát ngẫu hứng.
Đây là toàn bộ ảnh (cận cảnh từng góc độ)](http://picasaweb.google.com/photo1.quangson107/LaptopTable#slideshow)