cảm nhận Rohrer&Klingner Solferino-"one person, one ink"

Những ngày cuối năm nay với em trôi qua một cách khá… lãnh đạm. Lãnh đạm vì nhiều lý do cá nhân. Thế nên để “đốt nóng” bản thân, tranh thủ cái khoảng thời gian rảnh rỗi hơn người của mình bằng thú vui với mực (bên cạnh thú vui với bút).:smiley: Cái tiêu đề này em dựa hơi các bác FPN review mực, vì nghe vừa gọn, vừa súc tích: one person, one ink- đó cũng là điều em tìm thấy ở sở thích với những lọ mực này!

Hình như mỗi tâm trạng lại tương ứng một màu sắc nào đó. Không cần phải là người họa sỹ để nhận ra điều này. Trong những ngày này, lựa chọn thường nhật màu mưa phùn Shigure của em được thay thế bằng Rohrer&Klingner Solferino, và em thấy mình hài lòng với điều đó, nên quyết định chia sẻ cảm nhận của mình về màu mực này.

Phải nói thật là Rohrer&Klingner thiết kế lọ mực cũng “thực dụng” và lạnh lùng như con thạch sùng Đức vậy. Không biết đì-zai của hãng phát sinh ý tưởng thế nào, chứ hình dáng cái lọ này không hề “đập choai”, cho nên nếu đứng cạnh những diễn viên Nhật Bổn như Sailor, Iroshizuku thì Rohrer&Klingner nhất định nắm giải vàng “đập lọ”. Tất nhiên em không có ý định so sánh về giá cả, chỉ là đơn thuần cảm thấy “cuộc đời không công bằng” vậy thôi.

http://i.imgur.com/1FtxOuQ.jpg
**R&K nhìn giống lọ siro ho “Bổ phế chỉ khái lộ”, mà nếu là thuốc siro ho thì em thích Noodler hơn, vì lọ Noodler dày dặn hơn, mà mực cũng đầy tràn hơn, thế nên uống vô chắc chắn “phê” hơn:cool:
**
Vừa mới review đã chê, chê vậy các bác @steelblood có giận thì giận cái ông đì-zai ấy đừng giận em nghen. hì hì.

Ngoại hình như vậy, thế thì biết nói gì về R&K đây: nói về cái ruột đi ạ: màu mực! em không phải là cao thủ về mực,chính xác là em thuộc hàng tay mơ, điều đó thể hiện một cách sinh động nhất ở cách em mua mực với một cơ số màu mực tên thì không tệ(khiêm tốn so với mọi người, nhưng với em là 2/3 chỗ lọ em có ạ), mà màu thì để viết hàng ngày hổng biết mọi người nhìn mình ra sao.Thế là xấu hay tốt em cũng không…quan tâm lắm. Chỉ biết hay ở chỗ, mỗi khi viết thì mực và tâm trạng khá hòa quyện vào nhau.R&K solferino cũng nằm trong đó.

Gần những ngày cuối năm, nghĩa là bánh xe thời gian, và bánh xe (2 bánh hoặc 4 bánh) của mọi người cũng như quay nhanh hơn.Hối hả hoàn tất nốt những điều dang dở, và sum vầy cùng gia đình. Thế nên, nỗi nhớ nhà ,nhớ gia đình hẳn là có , nhất là với các bác hay đi công tác. Dù lúc tỏ lúc mờ, như làn sương sớm trong cơn gió nhẹ thoảng qua. Nhưng như câu thơ của Phạm Hữu Quang, cái cảm giác “nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà” này chắc ai cũng cảm thấy.

Năm nay chết cứng trên trường đến gần tết, chả làm ăn gì, thế nên trưa vắng ngồi ôn bài, khui mực định viết chơi , nhìn cái ánh nhũ này bỗng nhớ quê, nhớ biển vô cùng:

http://i.imgur.com/1iZCMMZ.jpg

Cái màu như rêu phong của thời gian, như thân con thuyền của người dân chài đi qua bao mùa mưa nắng vậy…cứ trầm lắng , cổ kính mà bám lại vào tâm trí.

Sắc mực Solferino có lẽ là màu tím-mận. Rất tím và tươi, Giống như một bản nhạc rock , đem đến sinh lực và sự mạnh mẽ xua tan đi không khí u buồn và tâm trạng trĩu nặng trong lòng vậy, một dải màu đẹp mà ấm áp giữa cái tiết trời lạnh giá của Hà Nội. Một sắc thái rõ ràng, khiến cho ta muốn viết hết những tâm tư trong lòng ra trang giấy, để nhìn vào đó mà hiểu hơn về mình!

http://i.imgur.com/7Pub8Y8.jpg

Một điểm tốt để nói về Solferino: giống như những lời đảm bảo của người Đức vậy: bền bỉ và khó nhạt phai. Mực bám giấy, sắc màu sau 1 ngày, 2 ngày…1 tuần mà “Nguyễn Y Vân” như thế này. Dù không phải là người quá cầu toàn về tính bền màu khi lựa chọn mua 1 loại mực nào đó, nhưng có vẫn hơn không. Điều này thì các bác dùng R&K Salix có thể khẳng định hơn em rồi.o_O

http://i.imgur.com/2wpnTgC.jpg

Khi khô mực, ở những chỗ đọng mực hơi có xu hướng “ngả rêu”, ánh vàng .Do em chỉ có máy ảnh du lịch nên chẳng có cách nào focus rõ ràng, nhưng khi nhìn thật thì có thể nhận thấy được. Giống như ánh hoàng hôn trên biển khi mặt trời kéo màn mây, chìm dần sau mặt biển, tím-đỏ- lung linh…những cảm giác dù có cỗ máy mô phỏng lại hoạt động của đôi mắt con người đắt tiền nhất, thì cũng không thể đẹp và hoàn mỹ bằng việc ngồi nhìn trực tiếp dù chỉ 1 lần…Nhất là nếu có người “thương” bên cạnh cùng ngắm cảnh thì sẽ càng hoàn mỹ :rolleyes:

Cảm nhận về solferino với em là như vậy. Viết solferino để kiếm tìm thấy sự ấm áp và thanh thản cho những phút yếu lòng mệt mỏi…

Gần đây chắc thêm tuổi mới, khả năng chịu lạnh kém đi nên em lại bổ sung kho với 1 màu nóng Oku Yama từ anh @quan.vuong81. Mong cái tết này không ấm bụng nhưng cũng “ấm lòng”! Và chắc bài này cũng là bài review cuối cùng năm cũ, em xin chúc các bác, các cô chú, anh chị em BMG sớm hoàn thành công việc, khép sổ mở tâm, đón tết an lành bên gia đình và bè bạn!!!:):slight_smile:

Uh anh thấy chú chọn mực bao giờ cũng hợp với tâm trạng và hoàn cảnh, cho nên có thể thay đổi tâm trạng và… có khi cũng nhờ mực đấy [emoji14]
Giá như so sánh chút chút với tím Hồng Hà và mực Sim Tím HP thì thật là trọn vẹn, cả 3 đều bền màu, có sheen (mỗi mực 1 màu seen)

hehe, @Narga sim tím HP em sẽ có dịp rì viu, có điều nó hơi bá đạo “đổi màu” 1 cái ngòi Zebra yêu quý của em:(

Hy sinh vì khoa học, ý quên vì nghệ thuật đều xứng đáng cả hehe

Với em thì màu tím thường mang lại cảm giác sâu lắng, trầm xuống! Và không biết có phải hơi phiếm diện không nhưng em cảm thấy giọng văn bác còn trầm hơn cả lúc viết em “Mưa gió mùa đông” gì ấy! Mừng bác đã có thêm 1 màu mực đẹp! :smiley:
Vậy là còn em chưa trả xong nợ! Tính sao đây nhĩ? :confused:

Giận gì đâu bác, em cũng thấy cái lọ hơi ngố :D. Lúc đầu tiên biết đến mực R&K là khi em ra hàng hàng tìm mua mực J.Herbin, đứng cạnh ngăn để J.Herbin vuông đều tăm tắp là một lũ chai thuốc ho :D. Em về search thử R&K là hãng nào thì mới biết, rồi sau ra mua thử lọ Alt-Goldgrün và Verdigris về dùng thấy ưng cái bụng quá, kết luôn :D.
Em vẫn giữ mấy cái ảnh hồi đấy chụp lúc đi mua mực.
[ATTACH=full]491252[/ATTACH]
[ATTACH=full]491251[/ATTACH]

Bác trích dẫn thơ mà cũng nhầm " nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà ":D. Câu này ngày xưa được em ghép đoạn với thơ Tản Đà để thành chữ ký của em nên nhớ lắm:D
[ATTACH=full]491254[/ATTACH]

trầm là…khả năng của em rồi bác ,hehe. tính em cũng trầm mà. bác Phương trả nợ đi thôi, em nhìn bút của bác hình như cuối năm không vơi đi mà lại tăng số lượng và chất lượng thì phải. bác cho đội hình ra sân khấu thôi :wink:

được cái R&K giá mềm. điểm này em cũng ưng. :smiley:

chắc em nhớ nhà quá rồi, hehe. em sửa rồi bác nhé, thì ra chữ ký bác là câu này. em đọc bài này thích lắm, vậy mà vẫn nhớ nhầm:oops:

Em có bình Scabiosa mà trên nhãn nó đề là iron/gall ink, không biết dùng trong demonstrator có sao không các bác, bên cạnh đó, R&K có màu Alt-Goldgrün theo em nhìn rất “phê”, màu xanh giống màu cỏ úa, nó gợi một chút gì đó man mác buồn, không quá sáng như vert olive cũng không xanh đậm như vert empire của J.Herbin. Màu Alt-Goldgrün của R&K xanh rất “mộc mạc” như màu của bãi cỏ khi thu chín, mang lại cảm giác như nhìn một bức ảnh retro cùng một chút hoài niệm. Bản thân em rất thích lọ mực của R&K vừa đủ bự để yên tâm dùng thoải mái :slight_smile:

https://farm6.staticflickr.com/5482/14483621912_9a664df6f5.jpg

bắt tay :D, em cũng là fan của màu Alt-Goldgrün, cái cảm giác retro đấy là do khi khô lại màu mực này có hiệu ứng bề mặt cũng noise giống như ảnh từ máy flim retro vậy, nhìn rất sướng :D.

tình hình này em lại phải làm 1 lọ rồi, dễ nghiện quá.Nhưng sau tết tính, đợt này trả tiền nhà trọ nên ưu tiên phải di dời sang #2 vầy. hehe.

Nợ gì thì trả thôi, hihi, tết rồi tết rồi

Mực này đẹp mà không biết có đắt không?

Lần nào cũng được bác tản mạn hay thật. Cho em hỏi bác viết bằng cây bút gì vậy.

em nghĩ là dip pen

Bác thích màu đấy thì lần sau đi cafe giao lưu em sẽ cầm theo cho bác cảm nhận ạ :smiley:

Bác lãng mạn quá :cool: Em lại thích cái dáng lọ của R&K, đầy thực dụng nhưng vẫn mang vẻ cổ điển. Ít ra là ăn đứt lọ Diamine xấu mù.

Mà Solferino giống tím HH nhể :smiley: