Sau 1 thời gian miệt mài với bút Ý, mình tự dưng thấy thèm 1 cái gì đó cổ điển và đơn giản. Thế là hứng lên thịt 1 cụ Parker 51 vacumatic :p. Giờ tuy đã tiễn cụ theo chồng mới rồi, nhưng vẫn muốn viết bài chia sẻ những suy nghĩ, cảm nhận của mình về 1 huyền thoại trong giới chơi bút.
[ATTACH=full]644920[/ATTACH]
Sơ lược 1 chút về lịch sử của cây bút này. Parker 51 là cây bút bán được nhiều nhất trong lịch sử, 20 triệu chiếc trong 30 năm. Hãng Parker đã mất 11 năm để nghiên cứu ra cây bút này, tốn thêm khoảng 20 triệu đô để quảng bá và thu lại được 400 triệu đô doanh số. Cái tên “51” cũng có ý nghĩa riêng của nó. Hãng Parker khi đó muốn 1 cái tên dễ đọc, dễ nhớ ở mọi thị trường mà họ bán. Thứ 2 là Parker hoàn tất việc nghiên cứu dòng bút này vào năm 1939, là năm kỉ niệm lần thứ 51 thành lập hãng Parker. Thế là họ đặt tên cho dòng bút này là Parker 51 :rolleyes:.
[ATTACH=full]644929[/ATTACH]
Cây Parker 51 vacumatic của mình có màu Dove Grey, cơ chế bơm mực vacumatic, được sản xuất vào khoảng năm 42 - 48. Nắp bút bọc vàng gold filled. Parker 51 là dòng bút đầu tiên thiết kế nib ẩn vào trong hood, là nguồn cảm hứng cho các hãng khác sản xuất kiểu nib này. Thiết kế kiểu này giúp chống làm khô ngòi và chống trào mực khi đi máy bay .
A. Những điểm mình thích:
Đầu tiên phải nói đến cơ chế bơm mực vacumatic. Cảm giác bấm nhả để hút mực rất thú vị. Với mình thì nó thú vị hơn nhiều so với piston, converter. Lượng mực chứa được cũng rất ổn, tuy là mình không biết chính xác là bao nhiêu.
Tiếp theo là ngòi. Cây của mình có ngòi cỡ khoảng F cổ nên nhỏ hơn F hiện đại. Ngòi ra đều mực, hơi khô 1 chút so với sở thích của mình. Khi viết có feedback khá hay, không nặng nề như bút Nhật. Theo mình thấy thỉ rất hợp để viết tiếng Trung, Nhật mà cần viết nhỏ, và rất hợp viết business writing.
[ATTACH=full]644925[/ATTACH]
Về cảm giác khi cầm bút. Lúc đầu mình nghĩ cây Parker 51 này khá nhỏ, cầm sẽ hơi khó chịu tí (vì mình vốn thích bút to, đầm cỡ Montblanc 146 hay Delta Dolcevita). Khi thực sự cầm lên tay thì mình thấy rất ấn tượng về độ cân bằng của bút (mình cắm nắp vào đuôi bút). Bút không to quá, cũng ko nặng, cảm giác thoái mái và dễ chịu. Mình đã viết thử 1 mạch vài trang giấy và không gặp vấn đề gì.
B. Điểm chưa thích:
Cơ chế bơm mực vacumatic của Parker 51 rất khê khi rửa, đặc biệt với những người hay đổi mực như mình :D. Điểm thứ 2 là vì đây là bút vintage, nên xác suất gặp lỗi sẽ cao hơn bút mới. Do đó, người chơi bút vintage cần trang bị cho mình nhiều kiến thức vọc vạch hơn. Mình dùng khoảng 1 tháng, cũng không viết mấy, 1 hôm đem rửa thì thấy mực phọt ra ở chỗ button bấm bơm mực. Thế là lại phải nhờ thánh @PhuongCao phẫu thuật cho em nó :oops:.
[ATTACH=full]644922[/ATTACH]
1 điểm nữa mà mình không thích ở cây bút này đó là khó tháo lắp. Theo thánh @PhuongCao thì phải dùng máy sấy hơ thân bút thì mới tháo ra được. Tuy nhiên nếu sấy quá tay thì sẽ làm méo nhựa luôn .
Tổng kết:
Tuy dùng cây Parker 51 không quá lâu nhưng nó cũng đem lại cho mình những trải nghiệm thú vị. Nó trái ngược hẳn với sự lãng mạn đầy tính nghệ thuật của bút Ý. Parker 51 là nét đẹp từ sự cổ điển, thực dụng và cơ bắp của người Mỹ :).